Tập đoàn Lục Thị.
Lục Tuấn Hiên đang nổi cơn thịnh nộ trong phòng họp, anh ta vứt bản báo cáo doanh thu lợi nhuận năm lên bàn, "Các anh chị xem đi, đây là doanh thu năm qua của chúng ta, các anh chỉ kiểm điểm lại xem, vì sao lại xuất hiện tình hình này?"
"Vốn dĩ nửa năm đầu lợi nhuận của công ty chúng ta khá tốt, nhưng vì mất đi một hạng mục vận chuyển hàng hải nên nửa năm sau của chúng ta mới xuất hiện tình trạng thua lỗ một phần." Một người đàn ông có chức quản lý đứng ra phát biểu.
"Đúng vậy! Vì sao chúng ta lại mất một hạng mục này, đến bây giờ chúng tôi cũng không biết nguyên nhân vì sao, trong tay Tập đoàn Cung Thị có đầy các hạng mục có thể khai thác, vì sao họ cứ nhắm chằm chằm vào hạnh mục này của công ty chúng ta?" Một quản lý cao cấp khác khó hiểu.
"Chẳng lẽ Tập đoàn Cung Thị có ý cạnh tranh với chúng ta?"
Vẻ mặt Lục Tuấn Hiên xấu xí, hắn ta nhìn một đám cấp dưới, lại nhìn bảng báo cáo hôm nay, tâm trạng hắn ta trở nên cực kỳ tội tệ, cộng thêm gần đây Thẩm Quân Dao một mực không chịu đồng ý ly hôn, điều này cũng khiến hắn thấy rất bực bội.
"Lục Tổng, anh cảm thấy chúng ta có cần lúc nào đó hẹn người của Tập đoàn Cung Thị ra ăn cơm không, thăm dò suy nghĩ của Cung Dạ Tiêu, xem anh ta có ý muốn đối đầu, hay là vô ý cũng nhắm vào hạng mục của chúng ta."
Lục Tuấn Hiên hừ lạnh, "Hẹn cái gì mà hẹn, anh cho rằng tôi sợ Cung Dạ Tiêu à?"
Tất cả quản lý đều kinh ngạc, phải biết rằng, tính cách của Lục Tuấn Hiên lúc nào cũng cẩn thận cảnh giác, họ đã đi theo hắn ta 4 năm rồi, cũng biết được hắn ta luốn rất để tâm vào mặt các hạng mục của công ty, thế nhưng hôm nay lần đầu họ nghe thấy hắn ta nói năng mang theo cảm xúc các nhân như thế.
"Lục Tổng, anh không thể có suy nghĩ như thế được, công ty của chúng ta có thế nào đi chăng nữa cũng không thể so sánh được Tập đoàn Cung Thị, nếu có thế tránh thì tránh thôi, tìm kiếm hạng mục khác." Một vài cấp dưới lão thành khuyên giải.
Lục Tuấn Hiên cười lạnh, "Nếu Cung Dạ Tiêu cứ lấn át bắt nạt tôi, chẳng lẽ tôi cũng phải cứ né tránh hắn ta hoài thế sao?"
"Nhưng, vì sao Cung Dạ Tiêu lại vô duyên vô cớ đối đầu với công ty của chúng ta chứ? Chúng ta không hề đụng chạm về mặt nghiệp vụ với anh ta!" Rất nhiền quản lý cấp cao đều thấy khó hiểu.
Lục Tuấn Hiên thì lại hiểu rõ vì sao, Cung Dạ Tiêu đối đầu với hắn ta, chẳng qua là vì muốn ra mặt thay cho Trình Ly Nguyệt, muốn đoạt lấy 15% số cổ phần trong tay hắn ta.
"Các anh nghiên cứu đi, vì sao doanh thu của công ty chúng ta lại rớt thê thảm đến thế, tuy vẫn chưa đến mức khiến công ty thua lỗ, nhưng không có lợi nhuận cũng là một sự thất bại, thứ tôi muốn là thành tích tăng lên mỗi năm chứ không phải cữ giẫm chân tại chỗ." Lục Tuấn Hiên nói xong, đứng dậy ra ngoài.
Một nhóm quản lý sau lưng tiếp tục nghiên cứu thảo luận vì sao Tập đoàn Lục Thị của họ lại bị Cung Dạ Tiêu nhắm đến, chẳng lẽ bao tử của Cung Dạ Tiêu đã lớn đến mức có thể nuốt trọn cả Tập đoàn Lục Thị rồi hay sao?
Lục Tuấn Hiên trở về văn phòng, xoa trán, hắn ta thấy hơi đau đầu, lúc này điện thoại đổ chuông, hắn ta cầm lên bắt máy với dáng vẻ hơi bực bội, "Alo!"
"Lục Tổng, nói cho anh nghe một tin không tốt, công ty chúng ta bị Cục thuế nhắm đến rồi, nghe nói năm nay họ sẽ kiểm tra sổ sách của chúng ta." Đầu dây bên kia là giọng nói thân tín của hắn.
Lục Tuấn Hiên bỗng trở nên căng thẳng, "Cái gì? Sao cục thuế lại đột nhiên lại nhắm vào chúng ta?"
"Cũng không rõ là vì sao, nhưng họ đã bắt đầu thu thập từng hóa đơn thuế của chúng ta, xem tình hình có vẻ sắp ra tay thật rồi."
"Chết tiệt!" Lục Tuấn Hiên khẽ mắng, vốn dĩ công ty đã xuất hiện tình hình thua lỗ, giờ lại bị cục thuế sờ gáy, vả lại công ty cũng có không ít chỗ hở về mặt thuế má, nếu bị điều tra ra, đừng nói là thời gian chỉnh đốn công ty, mà tất cả mọi hạnh mục của hắn ta đều bị ảnh hưởng, lỡ có hạng mục nào xảy ra vấn đều, thì đều có thể bị bắt buộc dừng lại mọi lúc.
"Lục Tổng, chúng ta nên làm thế nào đây? Có cần đi tạo quan hệ không?"
"Điều tra xem là ai báo lên, vì sao lại đột nhiên điều tra công ty của tôi?"
"Sợ là sẽ khó điều tra được, người dám tố cáo công ty chúng ta chắc chắn không phải là người bình thường, bởi vì người của Cục thuế rất quan tâm việc này, nhất định là một người rất có tiếng nói."
Trong đầu Lục Tuấn Hiên bỗng dưng nghĩ đến Cung Dạ Tiêu, chết tiệt, bây giờ người có thể công khai đối đầu với hắn ta, ngoại trừ Cung Dạ Tiêu ra, thì còn có thể là ai chứ?
Thật không ngờ, Cung Dạ Tiêu không chỉ cướp đi hạng mục trong tay hắn ta, mà anh ta còn muốn can thiệp vào nội bộ công ty của hắn, xem ra anh ta thật sự muốn ra mặt thay cho Trình Ly Nguyệt rồi.
Việc này đối với Tập đoàn Lục Thị mà nói, thì chẳng phải là việc gì hay ho!
"Cậu cố gắng điều tra ra là ai, giờ tôi sẽ kêu phía công ty làm tốt công tác chuẩn bị." Lục Tuấn Hiên cúp máy, đầu đau như búa bổ, hắn ta thật sự không ngờ tới, những việc làm với Trình Ly Nguyệt vào năm xưa, giờ đây lại trở thành mối ràng buộc gây hại đến công ty của hắn.
Hắn ta thấy hối hận rồi, năm xưa dã tâm của hắn quá lớn, sau khi muốn chiếm được số cổ phần trong tay Trình Ly Nguyệt, lại nhận được sự ủng hộ của nhà họ Thẩm, bây giờ hắn ta quả thật đã sở hữu được công ty, nhưng một người vợ không có tình cảm, và một người vợ cũ khiến hắn cảm thấy vô cùng hô thẹn, cuộc sống của hắn có thể nói là hỗn loạn cào cào.
Hắn ta lập tức cầm điện thoại lên gọi vào số nội tuyến của trợ lý: "Có điện thoại cho vợ tôi không, kêu cô ta ký vào đơn ly hôn."
"Lục Tổng, tôi đã gọi vài lần nhưng Lục phu nhân đều không nghe, xem ra anh phải đích thân đi tìm bà ấy rồi."
"Vậy thì các người dẫn theo luật sư đến nhà họ Thẩm tìm người, tôi muốn nhanh chóng làm xong thủ tục ly hôn với cô ta." Lục Tuấn Hiên tức giận.
Công ty của hắn ra đã rơi vào tình trạng thua lỗ, lỡ dính vào bãi thối nát như nhà họ Thẩm thì càng khó xử lý hơn, công ty của hắn ta sớm muộn gì cũng sẽ bị liên lụy, vì thế bây giờ hắn ta phải nhanh chóng cắt đứt quan hệ với nhà họ Thẩm.
Chỉ cần Thẩm Quân Dao vẫn chưa chịu ký vào đơn lý hôn, thì hắn và nhà họ Thẩm vẫn còn dây dưa với nhau.
Đột nhiên Lục Tuấn Hiên nghĩ đến điều gì đó, hắn ta vội vàng đứng dậy đi đến chỗ một chiếc tủ sắt bí mật trong văn phòng, lấy một tập hồ sơ cũ kỹ từ trong đó ra, đây là bản hiệp định chuyển nhượng cổ phần năm xưa của Trình Ly Nguyệt, đồng thời còn có đơn ly hôn của Trình Ly Nguyệt ký trong lúc tức giận.
Hắn ta cầm nhẹ trên tay, nhìn nét bút năm đó của Trình Ly Nguyệt, và cá dấu vân tay, trong lòng hắn thắt lại, năm xưa hắn qua trẻ tuổi, quá xốc nổi, bây giờ cho dù hối hận cũng đã muộn.
Hắn ta lấy bản hợp đồng chuyển nhượng của cha Trình Ly Nguyệt, ngồi trong văn phòng, đọc kỹ hợp đồng mà cha chô đã ký khi vào Tập đoàn Lục Thị, hắn ta lật đến trang cuối cùng, chỉ thấy trên đó có viết một điều khoảng, trong thời hạn ký kết 30 năm, các cổ đông không được phép rút tiền vốn của công ty, nếu việc rút vốn tạo ảnh hưởng thua lỗ cho công ty, thì hậu quả sẽ do cá nhân gánh chịu và giải quyết theo trình tự pháp luật.