Bạch Vũ lại không bị ngăn cản, thuận lợi đi vào bên trong cánh cửa.
“Không có việc gì, ta đi vào trước nhìn xem. Ngươi ở bên ngoài chờ ta.” Bạch Vũ quay đầu nói với Tả Vũ một tiếng, đi xuyên qua một tiểu viện rực rỡ có nhiều loài hoa, đi tới trước một tòa lầu các lịch sự, tao nhã.
Một tiếng đàn du dương từ trong phòng bay ra, giống như đến từ một khung trời xa xôi, thoắt ẩn thoắt hiện không nắm bắt được. Rõ ràng là dòng chảy của một khúc ca vui vẻ, lại lộ ra thương cảm nhàn nhạt, tiếng đàn tựa như sự kết hợp của rét lạnh quanh quẩn trong băng đá.
Không hiểu sao tâm Bạch Vũ lại bị nhéo một cái, hơi hơi nhíu mi, vừa định tiến lên gõ cửa, tiếng đàn dừng lại, cánh cửa nhẹ nhàng mở ra.
Bạch Vũ đi vào, vòng qua bình phong, liền thấy Dạ Quân Mạc lạnh nhạt ngồi ở trong phòng, trước người bày một đàn cổ bằng gỗ đen, Ám Ưng đầu gỗ đứng ở phía sau hắn.
“Tùy tiện gảy mà thôi.” Mâu quang thâm thúy của Dạ Quân Mạc lóe lên một chút, vươn một cánh tay về phía Bạch Vũ.
Bạch Vũ đi qua, cầm lấy tay hắn, rất tự giác ngồi xuống bên cạnh hắn, “Ngươi ở nơi này?”
“Ừ, tới nơi này bế quan.”
Đôi mắt Bạch Vũ sáng lên một chút, “Bảo vật trấn quốc đã lấy được? Vậy ngươi bảo ta đến đỉnh Vô Danh làm cái gì?”
“Rất vắng vẻ, tìm nàng đi theo ta.”
“Từ hôm nay trở đi nàng cứ ở trong này, miễn cho nàng đáng thương không có chỗ ở.” Vẻ mặt Dạ Quân Mạc đồng tình.
Ám Ưng ở phía sau đầu đầy hắc tuyến, Thánh Quân, giọng điệu đồng tình kia của người là cái quỷ gì? Nơi ở này rõ ràng chính là người cố ý xây dựng cho Bạch Vũ cô nương! Tìm Linh Khí Sư tốt nhất trên Vân Vũ Thần Châu bắt đầu xây dựng từ ba tháng trước, chẳng lẽ không phải từ lúc kia người liền tìm cách ở cùng với Bạch Vũ cô nương dưới một mái hiên sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!