Khe núi lân cận, Tả Khưu Lan đang săn bắt, Không Đồng Dục mặt dày mày dạn đi theo phía sau hắn, đang tìm kiếm con mồi, tuyết dưới chân bỗng nhiên hơi hơi rung động, sắc trời đột nhiên âm trầm, sát ý dày đặc từ khe núi bên kia khuếch tán ra, hàn ý lạnh thấu xương làm người ta nhịn không được kinh hãi.
“Xảy ra chuyện gì?” Không Đồng Dục nuốt nước miếng một cái, có chút bất an.
Ánh mắt Tả Khưu Lan biến đổi, lóe ra thâm ý nhìn không rõ, nhìn về phía khe núi bên kia: “Mãnh thú cấp bá chủ.”
“Cái gì!” Không Đồng Dục kinh hãi, vừa định nói nhanh chóng rời khỏi đây, lại thấy Tả Khưu Lan đi về phía khe núi bên kia. Khóe miệng hắn co rút, trong lòng thầm than không hổ là thủ tịch đệ tử, do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định theo sau.
Bốn người chung quanh nó muốn chạy cũng không được, chỉ có thể dây dưa với nó.
Xem ra Bạch Mao Tinh Tinh đã bị đả thương không nhẹ, nhưng thương tổn nặng nhất cũng chính là phía sau lưng và đôi mắt bị bỏng, hiển nhiên trong chốc lát không thể chết được. Nắm đấm của nó cũng không phải là ngồi không, mặc dù nhiều lần đánh không trúng, nhưng nắm đấm phát ra hơi thở bạo ngược cũng đủ để khiến Triệu Hoán Thú trọng thương, tiêu hao dần như vậy, ngược lại là bốn người kia bị nguy hiểm.
Tả Khưu Lan nhìn lướt qua bốn người kia, chỉ nhận ra một mình Viêm Hạo Thiên. Hắn là người Viêm Võ Đế Quốc, đương nhiên có thể nhận ra Thái Tử điện hạ. Nhạc Kỳ Nhân hắn chưa từng thấy qua, Tả Vũ là một đệ tử ngoại môn hắn lại càng không nhận ra, còn lại cô nương kia……
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!