“Ngươi cứ nói thẳng với ta đi, ta nghe nói Vực Thanh Linh là do Tô Lăng Dung cai quản, ngươi để cho ta làm Vực Chủ Vực Thanh Linh, không sợ đắc tội với Tô Lăng Dung sao?” Bạch Vũ nói thẳng vào vấn đề.
Ám Lân cũng không giấu giếm: “Sự thật là, người đề nghị để ngươi đến Vực Thanh Linh chính là Tô Lăng Dung, ta chỉ đồng ý với ý của nàng ta mà thôi.”
“Nàng ta không có ý tốt, ngươi cũng theo nàng ta cùng nhau hại ta?” Bạch Vũ bĩu môi: “Ngươi cũng thật đủ phúc hắc.”
Ám Lân vui vẻ: “Đa tạ đã khích lệ. Tô Lăng Dung cảm thấy chắc chắn ngươi không nắm được Vực Thanh Linh, chỉ biết làm một con rối bị thuộc hạ lừa gạt, cuối cùng hoàn toàn đánh mất Vực Thanh Linh. Ta để cho ngươi đi, là muốn ngươi đồng thời lấy lại được Vực Thanh Phong.”
Khóe miệng Bạch Vũ co rút: “Ngươi thật sự nhìn trúng ta.”
“Phải.” Ám Lân nghiêm chỉnh gật đầu: “Nếu ngươi có thể lấy lại được Vực Thanh Phong, chính là giúp một đại ân cho Dạ Quân Mạc, Đại Lục Thanh Mộc thành công hay thất bại ở một lần hành động này. Ngươi sẽ không hy vọng Thánh Quân thất bại chứ?”
Một khi Ám Dạ Đế Quốc thất bại, Dạ Quân Mạc chỉ có một con đường chết, thiên hạ to lớn cũng sẽ không có chỗ cho hắn dung thân.
Bạch Vũ yên lặng nắm chặt năm ngón tay: “Ta biết. Ta sẽ đi nói với chàng.”
“Nói với ta cái gì?” Giọng nói lạnh lùng mà từ tính của Dạ Quân Mạc truyền đến, cười nhạt đứng ở trên hành lang dài cách đó không xa.
Bạch Vũ vui vẻ chạy tới, ôm ngang hông của hắn: “Nói với chàng chuyện đến Vực Thanh Linh.”
Nhất thời, dịu dàng, vui vẻ trong đáy mắt Dạ Quân Mạc ảm đạm xuống, ánh mắt sắc bén như đao hung hăng lăng trì Ám Lân. Ám Lân một bộ ta cái gì cũng không nhìn thấy, quay đầu bỏ đi.
“Hắn nói ta làm Vực Chủ Vực Thanh Linh có thể giúp chàng.” Bạch Vũ lười biếng cọ mấy cái ở trước ngực Dạ Quân Mạc.
Dạ Quân Mạc đen mặt. Bạch Vũ là một người không thích quyền thế, vốn hắn tưởng rằng Ám Lân muốn khuyên Bạch Vũ làm Vực Chủ phải mất không ít thời gian, kết quả vậy mà Ám Lân dùng hắn để tới khuyên Bạch Vũ!
“Nàng không muốn đi thì có thể không đi, nàng không cần phải làm cái gì cho ta, chỉ cần ở lại bên cạnh ta là được rồi.” Dạ Quân Mạc dùng sức ôm chặt nàng, giọng nói trầm thấp mang theo hơi thở ấm áp lướt nhẹ qua bên tai Bạch Vũ: “Ta sẽ không thua.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!