Công Tôn Ưởng kỳ lạ nhìn Bạch Vũ: “Vực chủ không tính quan tâm sao?”
“Kỳ Hải và Phục Mãn cũng không nói chuyện này cho ta biết, nhất định là bọn họ có thể giải quyết, chúng ta cũng không cần đi làm loạn thêm.” Bạch Vũ vô cùng thoải mái khoát khoát tay: “Không bằng dùng thời gian của các ngươi tu luyện cho tốt đi. Các ngươi là người Trưởng lão cố ý chọn lựa ra đưa tới cho ta, cũng đừng khiến cho ta mất thể diện!”
“Vâng!” Sống ở nơi này với Bạch Vũ chưa tới mười ngày, tài nguyên bọn họ đạt được so với ba tháng trước kia của bọn họ nhiều hơn rất nhiều!
Thời gian chung đụng cùng với Bạch Vũ càng nhiều, thì càng phát hiện bọn họ không thể so sánh được với tầm mắt và kiến thức của Bạch Vũ, thỉnh thoảng mấy câu chỉ điểm là có thể khiến cho bọn họ có được lợi ích không nhỏ, lúc nghỉ ngơi còn có thể luyện tập cùng với Tử Như, danh tiếng thiên tài của Tử Như cũng không phải là khoác lác.
Dĩ nhiên có điều kiện tốt như vậy thì phải nắm lấy cơ hội, vội vàng tu luyện, bây giờ bọn họ đã có chút không nỡ rời khỏi nơi này của Bạch Vũ.
Nhưng hai vị Trưởng lão cũng không quên trong phủ còn có một vị Vực Chủ mới, mặc dù tuổi của vị Vực Chủ này có chút nhỏ, nhưng nói thế nào cũng là Vực Chủ được Thánh Quân phong.
“Chúng ta cũng nên báo cáo chuyện này cho Vực Chủ, người ngã bệnh càng ngày càng nhiều, hiển nhiên điều này không phải là chuyện bình thường.” Phục Mãn cau mày, ưu sầu vuốt râu.
Khuôn mặt của Kỳ Hải vẫn là khinh thường: “Nào có nghiêm trọng như ngươi nói chứ? Chỉ là chừng mười đệ tử bị lây phong hàn thôi. Nói với Bạch Vũ thì thế nào? Trông cậy vào nàng ta đến chữa trị cho các đệ tử sao?”
“Thế này còn không nghiêm trọng? Từ năm ngày trước đã bắt đầu có đệ tử ngã bệnh, tới hôm nay mỗi ngày người ngã bệnh càng gia tăng, mặc dù gia tăng không nhiều lắm, nhưng nhất định đây không phải là bệnh phong hàn bình thường!”
“Không phải ta đã cách ly người bệnh rồi sao? Y Sư ở Vực Thanh Linh cũng không phải là ăn cơm trắng, ta tin sẽ tìm ra được nguyên nhân rất nhanh thôi. Chuyện này để ta xử lý là được rồi, còn chưa cần phải làm phiền đến Vực Chủ.” Kỳ Hải vòng tay lại, hai chữ Vực Chủ trong lời nói cắn rất chặt, tràn đầy châm chọc.
Cách ly người bệnh, các vị Y Sư lại cùng nhau thương lượng tìm ra phương thuốc, đệ tử mắc bệnh đã bắt đầu có chuyển biến tốt, số người mắc bệnh cũng không gia tăng thêm nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!