Edit: V.O
Ám Lân và Ám Ưng ôm một đống sự vụ chờ Dạ Quân Mạc phê chẩn, nhìn thấy lòng Dạ Quân Mạc không có gì khác, chỉ lo chăm sóc Bạch Vũ, cho dù có chuyện gì cũng không cho phép quấy rầy, bất đắc dĩ liếc nhau một cái.
Thôi, hay là chúng ta cứ quyết định trước đi.
May mắn Bạch Vũ thăng cấp, may mắn Triệu Hoán Thú của nàng đều đã lên tới cấp 4, hiện nay linh thuật cũng đã được tu luyện đến đỉnh cấp, nếu không một Linh Sư bị bốn Linh Chủ rình giết, còn không biết kết quả sẽ như thế nào.
Nếu Bạch Vũ lại có chuyện gì không hay xảy ra, giống như một vạn năm trước, không biết Dạ Quân Mạc có thể tiếp nhận được một lần nữa hay không.
Phải biết rằng năm đó, hắn tỉnh lại, biết được Bạch Vũ đã chết, tinh thần suy sụp ròng rã mười năm! Nếu không có Ám Hồ biến thành bộ dạng của hắn, ổn định lại Ám Dạ Đế Quốc dưới sự cai quản của Ám Lân, Ám Ưng, Ám Lang, chắc chắn năm đó Ám Dạ Đế Quốc đã bị tách ra rồi.
Hai người xử lý tất cả mọi chuyện có thể quyết định được, thậm chí chuyện đi quá giới hạn một chút, Ám Lân cũng kiên trì xử lý giúp Dạ Quân Mạc, ví như Tô gia quyết định xử tử Tô Lăng Dung bằng gia pháp, Ám Lân cũng phê chuẩn rồi.
Ám Lân thở dài: “Mộc Thiên Tịch vừa chết, thế lực của Sáng Thế Thần Điện ở Đại lục Thanh Mộc như rắn mất đầu, trước khi thế lực bị người phá hủy, chúng ta đã phản công chiếm lấy Đại lục Thanh Mộc.”
Trên mặt Dạ Quân Mạc không có một chút vui vẻ, ngược lại cau chặt mày: “Sáng Thế Thần Điện từ bỏ Đại lục Thanh Mộc?”
Hẳn là Sáng Thế Thần Điện rất coi trọng Đại lục Thanh Mộc, thậm chí còn phái Điện chủ Khải Thánh Điện – Mộc Thiên Tịch đến đây.
Nhưng Mộc Thiên Tịch vừa chết, vậy mà Sáng Thế Thần Điện lại không quan tâm? Chẳng lẽ cảm thấy góp một vị Điện chủ vào thì đã tiếc, không muốn phải nhiều người thêm nữa?
“Chỉ sợ Dạ Vương sẽ rõ ràng chuyện này hơn, đúng là ông ta tới tìm người để bẩm báo. Mặt khác….. chuyện Bạch Vũ, hình như ông ta đã biết rồi.”
Cho dù địa vị của Dạ Quân Mạc ở Ám Dạ Đế Quốc đã nói một thì không thể có hai, nhưng vẫn phải kính trọng vị cữu cữu này.
Nhưng đầu óc của vị Dạ Vương này phần không rõ ràng lắm, Dạ Quân Mạc nể mặt ông ta, ông ta vẫn còn muốn làm chủ của Dạ Quân Mạc. Ám Lân cũng không biết nên đối xử như thế nào với vị Dạ Vương này, không thể khinh thường mà xem trọng cũng không được.
Con ngươi sâu thẳm của Dạ Quân Mạc thoáng hiện lên lạnh lẽo: “Biết cũng đúng lúc, ta muốn quang minh chính đại đưa Bạch Vũ trở về Ám Dạ Đế Quốc, nếu ông ta dám có ý kiến, vậy thì ông ta cũng không cần phải làm Dạ Vương nữa.”
Ám Lân nhíu mày: “Ý của người là cuối cùng ta cũng không cần phải nghe theo lão đầu kia nữa hả?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!