Dạ Quân Mạc che miệng, ho khan không ngừng, vết máu sềnh sệch dính trong lòng bàn tay.
Vết thương của hắn trở nên nặng hơn, nếu Ám Lân ở đây chắc chắn sẽ lập tức dẫn hắn trở về nghỉ ngơi. Nhưng bây giờ trong đầu hắn chỉ nghĩ đến Bạch Vũ, hắn không vào Thần Vực được, chỉ có thể kỳ vọng Bạch Vũ tự cứu mình.
May mà trước đó Triệu Hoán Thú của hắn và Bạch Vũ liên kết truyền âm ngàn dặm, tuy bây giờ không thể dùng truyền âm ngàn dặm, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được tình huống của Bạch Vũ thông qua Triệu Hoán Thú.
Bạch Vũ đã là Linh Chủ đỉnh cấp, nếu nàng có thể đột phá, triệu hoán ra Triệu Hoán Thú, có lẽ có thể phá đi không gian lãng phí đang giam cầm nàng.
Cho dù không gian lãng phí có chắc chắn như thế nào đi nữa, cũng không chống lại được lẽ trời.
Dạ Quân Mạc từ từ ổn định lại tinh thần từ trong bối rối, thu hồi Ngũ Hành Chu Tước và Ngũ Hành Thanh Long, một mình đứng ở trong khe núi.
Lúc này, hắn không ở bên cạnh Bạch Vũ, chỉ có một cách có thể rót một lượng linh khí lớn cho Bạch Vũ, chính là khế ước chủ tớ ở khoảng cách xa, khế ước chính mình cho Bạch Vũ. Vì thực lực của hắn cao hơn Bạch Vũ, vào lúc khế ước đạt thành, trong nháy mắt phần lớn linh khí của hắn sẽ được chuyển cho Bạch Vũ, đạt thành quan hệ chủ tớ, cung cấp linh khí cho chủ nhân.
Loại khế ước chủ tớ này không cần hai người cùng ở một chỗ, cũng không cần chủ nhân đồng ý, chỉ cần hắn vẽ ra trận khế ước, tự nguyện dâng máu tươi ra hoàn thành khế ước là được, thậm chí khoảng cách quá xa cũng không sao, có thể nói tình thế giữa khế ước chủ tớ là khế ước đơn giản nhất.
Nhưng loại khế ước này vốn không có ai sử dụng, bởi vì không có người nào đần độn rảnh rỗi khế ước chính mình làm nô lệ cho người khác.
Trận khế ước nháy mắt được kích hoạt, Dạ Quân Mạc mỏi mệt ngồi ở trong trận, đặt dấu vết khế ước ngay tận sâu trong linh hồn mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!