“Tề trưởng lão không cần phải vội, tuy rằng công chúa không tới, nhưng bảo ta tiện thể nhắn cho các ngươi.” Âu Dương Diệp cười nói.
Ánh mắt các vị trưởng lão sáng lên: “Công chúa có gì muốn nói với chúng ta?”
“Thật ra cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là muốn nhờ các ngươi làm giúp một chuyện.” Âu Dương Diệp cười tủm tỉm nói.
“Công chúa phân phó, tự nhiên chúng ta không thể chối từ, không cần nói một chuyện, chính là 100 chuyện cũng không sao.” Lý trưởng lão nghiêm nghị nói.
Âu Dương Diệp gật gật đầu: “Chuyện này cũng không phiền phức, chỉ là cho các ngươi đi bắt một người, phải bắt sống.”
“Ai?”
“Bà ta? Vì sao phải bắt bà ta?” Mọi người không hiểu.
Tam thiếu gia Ngọc gia chính là cha ruột của công chúa, di mẫu của hắn, coi như là trưởng bối của công chúa, bà ta đã đắc tội công chúa sao? Có vẻ như lúc công chúa chết, bà ta cũng đã sớm là Vực chủ đứng đầu Đại lục Hắc Thủy, bây giờ có cần thiết phải đi thật xa đến Đại lục Hắc Thủy bắt bà ta về không?
“Công chúa phân phó sao ta dám hỏi nhiều. chỉ là công chúa nói, đợi đến khi các ngươi dẫn người trở về, nàng sẽ lập tức đi gặp các ngươi.” Âu Dương Diệp lại vuốt tay, tỏ vẻ không biết.
Nhiếp Văn trầm ngâm một lúc: “Công chúa đã nói muốn bắt, vậy thì bắt về, công chúa không phải là người làm ẩu.”
Các Trường lão khác cũng liên tục gật đầu, đã bắt đầu đi chuẩn bị.
Nghe nói Ngọc Phi Hoa này làm điều ngang ngược ở Đại lục Hắc Hôi, là Đại Ma Đầu khát máu tàn bạo, hở một tí là dùng mấy vạn mạng người để tu luyện linh thuật, thậm chí tên của bà ta có thể khiến hài đồng (trẻ con) khóc.
Chỉ là Đại lục Hắc Thủy là lãnh địa của Sáng Thế Thần Điện, thật sự không dễ ra tay, nếu mười mấy Tôn chủ, Vương giả của Ám Dạ Đế Quốc xông vào mới có thể bắt bà ta, vậy thì mất nhiều hơn được.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!