Hai bảo bảo giống như phấn điêu ngọc trác, cực kỳ xinh xắn, mở to đôi mắt ngập nước, tò mò nhìn chằm chằm người đối diện.
Mắt Mộ Bạch đã hoàn toàn biến thành mắt tím, sáng ngời như thạch anh tím, đôi mắt đáng yêu, khiến người nhìn thấy hắn, trong lòng đều không kiềm được bị hòa tan.
Mi tâm Mộ Vũ cũng dần dần hiện ra một chút ngọn lửa màu đen giống như Ma Văn, giống như Chu Sa được chấm trên mi tâm, thêm một chút xinh đẹp, đó là truyền thừa huyết mạch Ám Dạ.
Thượng Quan Vân Trần nhìn hai hài tử đáng yêu, trong lòng co rút, dâng lên một cảm giác nói không nên lời. Hắn ta biết rõ không thể, lại vẫn không kiềm được suy nghĩ, nếu lúc trước hắn ta không đồng ý với Ngọc Ưu Liên, có lẽ hắn ta đã thành thân với Bạch Vũ, cũng sẽ có hai hài tử đáng yêu như vậy.
Trong lòng Ngọc Ưu Liên cũng chỉ có tức giận, thật muốn ra tay xử lý hai hài tử này.
Nữ hài này cũng bất phàm, có linh mạch Ngũ Hành, còn thật có khả năng kế thừa huyết mạch Ám Dạ.
Có hai hài tử này ở đây, tương lai Ám Dạ Đế Quốc tuyệt đối sẽ có tiền đồ hơn Sáng Thế Thần Điện, thật giận nàng và Thượng Quan Vân Trần tốn nhiều thời gian như vậy cũng chưa thành thân, càng không cần phải nói sinh hài tử.
Thượng Quan Dương nhìn hai hài tử này, vẻ mặt không thay đổi, tâm tư cũng không khỏi trầm xuống.
Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc lại dám ôm hài tử ra trước mặt thiên hạ quần hùng, trước mặt bọn họ, hoàn toàn là không biết sợ.
Bọn họ có tự tin tuyệt đối không có ai có thể thương tổn đến hài tử của bọn họ, cũng là vì để Viện Trưởng Lão và người trong thiên hạ nhìn thấy hai hài tử, để cho bọn họ nhìn thấy truyền thừa của huyết mạch Sáng Thế.
“Dạ Mộ Bạch, Dạ Mộ Vũ.” Dạ Quân Mạc lạnh lùng mở miệng.
Thượng Quan Vân Trần sửng sốt, lập tức hiểu ý hai cái tên này, trong mắt lộ ra tức giận không vui.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!