Mắt to đen lanh lợi của Mộ Vũ vụt sáng, mang ý cười nhạo: “Chỉ là một khế ước trận đơn giản mà thôi. Phụ thân sao có thể để cho bọn người như vậy tới thủ thành? Không an toàn chút nào.”
“Ừ, huynh có nên nói cho phụ thân không?”
“Không được, sau khi gặp phụ thân, người sẽ bắt chúng ta quay về.” Mộ Vũ gõ gõ các ngón tay vào nhau: “Muội còn chơi chưa chán đấy.”
Mộ Bạch cũng ngọ nguậy: “Kỳ thực ta cũng chơi chưa chán.”
Hai đứa bé quyết định khoan hẵng tìm phụ thân.
“Lão Đoàn! Ai da, sao lão cũng tới đây? Đã lâu không nhìn thấy lão, thân thể, xương cốt còn tốt chứ?” Đông Quách Lâm vừa thấy Đoàn Vân Thiết mặt mày hớn hở liền nhào tới ôm mạnh một cái.
Đoàn Vân Thiết nhìn thấy ông bạn già cũng nở nụ cười: “Xương cốt, thân thể của lão đây ngài còn không biết sao? Cường tráng hơn ngài!”
“Đừng khoác lác.” Đông Quách Lâm vui cười: “ha ha ha”, vui mừng một hồi mới phát hiện không khí chung quanh có gì đó không đúng, xoay người nhìn Thống Lĩnh cằm nhọn mặt mũi bầm dập còn mang một bộ mặt tức giận ngập trời.” Vưu Thống Lĩnh, là chuyện gì đây?”
Vưu Thống Lĩnh cằm nhọn hừ lạnh một tiếng, nhắc lại một câu kia thì không hay lắm, bảo Đoàn Vân Thiết là gian tế, không nhìn ra Đông Quách Lâm và cái vị kia quen biết sao?
Đông Quách Lâm nhíu lông mày lại: “Ta biết, không cần ngươi phải bận tâm.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!