Hà Uy Kiệt cư nhiên không đứng nhìn Ánh Dinh tác quai tác quái ở nhà của hắn mãi, hắn nhanh chóng cho người điều tra hành tung trước đó của cô ta và người cha thật sự của cái thai trong bụng cô ta là ai...
Hà Uy Kiệt theo Tôn Giai Ân đến trung tâm thương mại để mua đồ cho bé con, hắn cũng thầm vui mừng trong lòng vì Tôn Giai Ân đã đứng ra bảo vệ con của mình trước Ánh Dinh, điều đó cho thấy cô cũng yêu con của mình rất…
Hà Uy Kiệt nghĩ hắn vẫn còn cách cứu vãi mối quan hệ của cả hai, chỉ cần hắn không lừa dối Tôn Giai Ân bất kì điều gì là được. Thậm chí hắn có thể từ bỏ chức vị hiện tại và cùng cô sống một cuộc sống bình thường như bao cặp đôi khác, chỉ cần cô mở lời thì hắn sẽ làm theo mọi điều cô muốn…
Tôn Giai Ân không biết bản thân mang thai bé trai hay bé gái nên cô chỉ chọn những bộ quần áo sơ sinh thoải mái và phù hợp với em bé. Đợi sau khi em bé ra đời thì bổ sung thêm quần áo sau cũng được…
Tôn Giai Ân không hiểu sao Hà Uy Kiệt cứ bám theo mình như một kẻ theo dõi, dường như hắn không muốn rời khỏi cô nửa bước. Chẳng lẽ hắn rảnh rỗi đến mức không có việc gì làm nên mới dành toàn bộ thời gian để theo cô hay sao?
Tôn Giai Ân không để tâm lắm nên tiếp tục lựa chọn quần áo, có những loại cô rất thích nhưng giá khá đắt nên cô đã đặt xuống, sau đó Hà Uy Kiệt lại nhặt lại để bỏ vào xe đẩy hàng, hắn biết chắc chắn Tôn Giai Ân thích món đồ này nhưng cô lại tiếc tiền nên mới không mua…
“Em thích gì thì cứ lấy, anh sẽ mua cho em và con của chúng ta…”
Tôn Giai Ân nhướng mày, cô biết Hà Uy Kiệt không thiếu chút tiền lẻ này nhưng cô nghĩ vẫn không nên phung phí, dù sao trẻ con cũng nhanh lớn, mấy đồ này mặc được một thời gian lại phải thay nên không nhất thiết phải dùng đồ đắt tiền.
Tôn Giai Ân muốn mua thứ gì đó mới cầm lên để xem, tránh cho Hà Uy Kiệt nghĩ cô thích rồi lấy vô tội vạ. Sau một lúc thì cả hai ra thanh toán và dĩ nhiên Hà Uy Kiệt là người phải trả tiền…
Hà Uy Kiệt nhìn đồng hồ đã đến giờ trưa, hắn nhân cơ hội lên tiếng đề nghị với Tôn Giai Ân…
“Chúng ta đi ăn trưa nhé, không mất nhiều thời gian của em đâu…”
Tôn Giai Ân cũng cảm thấy có chút đói bụng, dù cô không muốn ăn cùng Hà Uy Kiệt lắm nhưng vẫn tốt hơn là dùng bữa cùng cái cô nàng đõng đãnh tên Ánh Dinh kia…
“Được…”
Hà Uy Kiệt khá bất ngờ khi Tôn Giai Ân đồng ý nhanh như vậy, hắn liền lái xe đưa cô đến một nhà hàng sang trọng ở gần đó. Điểm đặc biệt là nhà hàng này có không gian riêng tư dành cho khách VIP nên bọn họ có thể tự do trò chuyện với nhau, tránh để người khác phát hiện Hà Uy Kiệt bỏ bê công việc mà đến đây cùng Tôn Giai Ân…
Hà Uy Kiệt chọn một số món mà Tôn Giai Ân thích ăn, cả hai không nói với nhau câu nào nên bầu không khí dần trở nên ngại ngùng. Cuối cùng Hà Uy Kiệt đành lên tiếng trước…
“Sau khi sinh bé con xong thì em định làm gì?”
Tôn Giai Ân dự định sẽ tìm một công việc phù hợp với chuyên ngành của cô, sau khi ổn định sẽ đưa bé con theo cùng, nhưng cô chắc chắn 100% Hà Uy Kiệt sẽ không đồng tình với chuyện này. Dù sao đây cũng là con chung của hai người, cô bắt buộc phải lựa chọn điều tốt nhất cho bé con…
“Chưa biết, nhưng tôi nghĩ tôi không thể nuôi bé con một cách tốt nhất trong thời điểm này…”
Hà Uy Kiệt cũng đoán ra được Tôn Giai Ân có ý rời đi nhưng cô sợ sẽ làm bé con chịu khổ nên phải ở lại với hắn một thời gian nữa…
“Nếu em muốn đến nơi khác ở thì anh sẽ sắp xếp cho em, chỉ cần mỗi tuần để anh gặp con một lần là được…”
Tôn Giai Ân không nghĩ đến Hà Uy Kiệt lại hiểu chuyện như vậy, thậm chí hắn còn không chút lo lắng khi nói ra câu đó, chứng tỏ hắn đang thật sự tôn trọng quyết định của cô…
“Đến lúc đó rồi tính, bây giờ vẫn còn sớm…”
Sau khi dùng bữa xong thì Hà Uy Kiệt đưa Tôn Giai Ân về nhà để cô nghỉ ngơi, hắn liền dặn dò vệ sĩ và người hầu trong nhà phải để mắt đến cô, tuyệt đối không để cho Ánh Dinh bước vào gian nhà chính, càng không thể để Tôn Giai Ân chạm mặt Ánh Dinh…
Cùng lúc này Ánh Dinh muốn đến gian nhà chính để gặp Hà Uy Kiệt thì cô ta bị vệ sĩ cản lại, sau đó còn tận mắt nhìn thấy Hà Uy Kiệt đưa Tôn Giai Ân về nhà, cả hai còn dịu dàng trò chuyện với nhau như một đôi tình nhân thật sự…
Ánh Dinh không cam lòng liền đẩy vệ sĩ ra, cuối cùng hai bên cãi nhau rất lớn khiến Tôn Giai Ân phải chú ý đến, cô nhanh chóng đi về phía vệ sĩ…
“Có chuyện gì à?”
Vệ sĩ vừa nhìn thấy Tôn Giai Ân liền cúi đầu chào, sau đó lên tiếng giải thích với cô…
“Thưa phu nhân, ông chủ dặn chúng tôi không được để cô gái này đến gian nhà chính để gây phiền nhiễu đến phu nhân, vậy nên chuyện này cứ để chúng tôi xử lý, cô hãy nghỉ ngơi đi ạ…”