Ánh mắt cô liếc đến phỏng bếp, cứ giương mắt nhìn nó hồi lâu.
Thẩm Tây Thừa nhàn nhạt liếc mắt tới phòng bếp, anh hỏi:''Cháu đói à?''
Cô lắc đầu:''Không có, chỉ là thấy có ai đó nhìn cháu thôi.''
Khúc Yên nhợt nhớ ra bộ váy cô đang mặc trên người có chút không hợp với hoàn cảnh bây giờ, cô đưa tay cày lại những cúc áo len của mình.
Khi thấy đủ kín đáo cô quay qua nhìn anh thì đã thấy Thẩm Tây Thừa đứng lên từ trước đó, giờ đang cúi xuống nhìn cô. Khúc Yên chớp chớp mắt.
''Đi ngủ ạ?'' Cô hỏi.
Anh khẽ “Ừ” một tiếng sau đó quay người lên lầu.
Khúc Yên thấy anh rời đi nên cũng nhanh chóng đuổi theo mà không để ý đến những ánh mắt kì lạ của những người trong ngôi biệt thự này.
Cả hai vừa rời đi thì trong phòng bếp bắt đầu có tiếng thảo luận rơm rã:''Quái lạ, không thể tin được việc ông chủ dẫn một cô gái khác giới về Ngự Viên.''
Lúc này có một người phụ nữ chạc chừng 30 lên tiếng:''Có sao đâu? Tìm người giải toả không phải tuyệt hơn sao?''
Nữ hầu khi nãy lại lên tiếng, thái độ vô cùng hiểu sự đời mà nói:''Cô nghĩ sao vậy? Đây là Ngự Viên đó!! Nơi mà không phải muốn là vào được đâu. Đây không phải ông chủ chúng ta đang tuyên bố chủ quyền sao? Ngài ấy cũng là người thông minh, không thể tự nhiên lại tự hủy cái danh của mình vì một người lạ được. Với cả, ngài ấy không phải người thích hoa bướm bên ngoài, tôi thiên về ngài ấy là người đàng hoàng làm gì cũng rất nghiêm túc và cận thận, sẽ là người chung tình khi yêu, vốn ngài ấy cũng chưa từng dính tin đồn tình ái. Nếu ngài ấy là loại người tùy tiện chọn bừa thì giới truyền thông sớm đem ngài ấy ra bôi nhọ rồi chứ không phải tôn vinh như hiện giờ đâu.''
Dừng một hồi lại nói tiếp:''Mà cô gái đó tôi chưa nhìn được mặt nhưng mà nghe giọng là chắc chắn phải rất xinh rồi, ngọt ngào mềm mại. A~đến cả tôi nghe còn thích nữa đây nè.''
Một người khác lên tiếng phụ hoạ:''Giọng nói tuy có chút không giống người bản địa nhưng cũng có nét giống người bản địa. Là ông chủ quen ở nước ngoài sao?''
Nhìn một lượt thì tất cả đều nhún vai không chắc chắn. Sau đó không ai nói gì thêm mà tiếp tục công việc của mình.
Lên đến tầng 3 Khúc Yên bắt đầu không còn bình ổn mà nhịp tìm hơi gia tăng. Tầng ba có hơn 6 phòng khác nhau, mỗi bên là 3 phòng đều nhau, tuy ít phòng tạo sự rộng rãi thoáng mát nhưng vẫn có chút trống trãi. Mỗi phòng ở bên ngoài đều có một chậu cây đặt ở đó, khi nảy vừa mới qua tầng 2 thì còn có người qua lại. Lên đến tầng 3 thì không hề có bóng dáng bất kì ở trên này.
Cô lên tiếng:''Cả tầng này là của chú luôn hả?''
Anh trầm ổn ''Ừ'' một tiếng. Dáng người cao ráo cường tráng tiến lên căn phòng thứ 4 cuối góc hành lang.
''Thế ngôi nhà kia..chỉ là một trong số ngôi nhà “nhỏ” của chú..?''
Anh gật đầu.
Khúc Yên há miệng như không tin được. Biểu cảm có phần ngốc nghếch lại đáng yêu.
Anh dùng chiếc khóa mở cửa rồi nhìn cô:''Cháu vào đi, lát sẽ có người đem đồ cho cháu.''
Cô gật đầu mà nhìn vào bên trong căn phòng, quả thật căn phòng là không hề nhỏ, rộng ngang ngửa phòng cô ở Ôn Gia. Hoạ tiết sang trọng cùng với giường ngủ loại lớn đặt ở giữa phòng, tuy rằng cũng như phòng cô nhưng đây là theo phong cách cổ điển nên vẫn có chút khác lạ chút không hoàn toàn giống.
Khi nói xong anh nhìn xuống cô, lợi dụng cánh tay to lớn ôm lấy eo cô kéo cô vào trong phòng rồi rời đi. Cô quay đầu lại đã thấy anh tiến lên phòng thứ 2, hai căn phòng không đối diện mà chỉ nằm xéo nhau.
Khi anh quay đầu lại Khúc Yên nở nụ cười ngọt ngào chúc anh ''ngủ ngon'' rồi rất nhanh xoay người bước vào trong đóng cửa lại.
Anh cũng đứng yên một lúc, sau đó cũng bước vào phòng mình. Anh dựa vào của phòng, xuống bàn tay khi nảy vừa ôm lấy eo Khúc Yên, nơi đó có xúc cảm khá tốt.
Chiếc eo ấy rất mềm, hai lớp áo mà vẫn cảm nhận được độ mềm mại của cô trong đó. Vòng 2 nhỏ đến mức chỉ nửa cánh tay là đã có thể ôm trọn lấy. Đôi mắt sâu thẳm trong màn đêm cứ thế mà không nhúc nhích, sau đó mới chậm rãi tiến đến phòng tắm mở đèn rồi đi vào trong.
Anh trước giờ không nghĩ mình có bất kì suy nghĩ nào biến thái, nhưng mà đến khi gặp cô là đã có chút cảm xúc lạ lẫng. Sau cùng lại có nhiều suy nghĩ quá phận, cảm giác xung sướng đến tê người này chỉ có mình cô mới mang lại cho anh, chỉ có cô mới khiến cho tâm trí anh rối loạn đến thế.
Tuy anh không rõ đây có phải là yêu hay không nhưng mà anh chắc chắn mình muốn dứt ra khỏi cô là đều không thể rồi.
Cô rất giỏi, giỏi nhất là làm anh coi trọng cô.