Nửa tiếng sau cô từ phòng tắm đi ra tiếng chuông di động bất ngờ reo lên.
Là anh gọi đến, chắc là điện báo cho cô biết đã về tới nhà rồi.
Khúc Yên nghe máy. Bật loa ngoài.
Khúc Yên:''Chú về tới nhà thì tắm đi, tắm đêm không tốt đâu.''
Thẩm Tây Thừa:''Tắm xong rồi.''
Khúc Yên lấy máy sấy từ ngăn tủ bàn trang điểm, cười cười:''Chú đang nằm trên giường sao?''
Thẩm Tây Thừa bên kia đang ngồi trên giường xử lí công việc, chậm rãi đáp:''Gần giống thế.''
Khúc Yên bỏ di động xuống bàn, khẽ ngáp một cái:''Em sấy tóc một lát, có thể sẽ hơi ồn.''
Thẩm Tây Thừa xem thông tin cá nhân của Lý Tư Tranh, đôi mắt thâm trầm mang ý thù địch:''Được.''
Tầm khoảng 10 phút sau, Khúc Yên thấy da đầu mình bắt đầu nóng lên, cũng không định tiếp tục sấy nữa mà tắt đi. Tóc Khúc Yên vừa dài vừa nhiều, mỗi lần tắm đêm đều rất cực, phải sấy tóc rất tốn thời gian. Nếu không sấy chắc chắn sẽ rất dễ bị cảm.
Khúc Yên nhìn vào gương sau đó dùng lược chải tóc, thuận tay mở ngăn tủ nhỏ cất máy sấy vào. Sau đó là bắt đầu những bước chăm sóc da mặt.
Cô lên tiếng gọi anh:''Tây Thừa.''
Cô nghe thấy tiếng con trỏ chuột đang hoạt động, sau đó là giọng anh:''Ừ.''
''Mai em bận rồi, không đến gặp anh được.'' Cô vừa thoa serum lên mặt vừa nói.
''Tiểu Yên, mở camera.''
Khúc Yên tró mắt nhìn mình trong gương, đây là lần đầu tiên cả hai người cùng gọi điện nhìn thấy nhau, có chút hồi hộp, cô dùng ngón tay khô bật cam lên, thấy gương mặt đại thần của Thẩm Tây Thừa có chút kinh ngạc, thật sự để mái xuống che trán trông cực kì đẹp trai lại còn trong rất trẻ.
Cô đặt điện thoại dựng vào cạnh bàn, nhìn về phía cam nhìn anh cười.
Anh hỏi lại:''Mai làm gì?''
Cô tuỳ tiện đáp:''Em đến trường xem kết quả.''
Cô nhìn vào gương, thấy tóc mái mình bắt đầu dài. Cô thử vén nó sang hai bên sau đó nhìn vào cam cười trông vô cùng ngốc nghếch lại đáng yêu, gương mặt dù có để bất kì kiểu mái nào cũng không làm mất đi vẻ xinh đẹp của nó.
''Mai tôi đi với em.'' Anh dịu dàng nhìn cô khẽ cười.
Gương mặt mộc không trang điểm lại vô cùng trắng sáng, mịn màng. Lại mang nét gì đó còn là thiếu nữ chưa lớn, có phần ngây ngô lại vô cùng thuần khiết.
Đôi mắt như viên ngọc quý, lúc nào cùng có ánh sáng lấp lánh trong đôi con ngươi. Nhìn ai cũng làm người khác mê mẩn mà nhìn lâu hơn.
Cô nghe xong đóng chai serum lại, kiên quyết không chịu:''Không được. Em đi sẽ về ngay ấy mà. Chắc chỉ tầm nửa ngày là xong rồi. Thừa Thừa cứ đi làm chờ tin của Khúc Yên.''
Vài giây sau cô nghe thấy tiếng cười nhạt của anh, nhìn lại chỉ thấy anh bất đắc dĩ cười, chỉ thấy xương hàm nghiêm nghị ấy. Hình như anh đang di chuyển để lấy đồ gì đó, khẽ lập lại lời cô vừa nói:''Thừa Thừa?''
Khúc Yên thoa son dưỡng lên môi, là loại son dưỡng có màu hồng nhạt vô cùng tự nhiên.
Bị anh châm chọc lại tức giận nổi đoá lên:''Dễ thương vậy mà cười.''
Anh vui vẻ đáp lại:''Không cười.''
Cô lẩm nhẩm trong miệng:''Rõ ràng là cười còn bảo không cười.''
Lời nói ấy không biết là do mạng quá tốt hay do tai anh thính mà đã nghe được:''Không thích hợp với tôi.''
Khúc Yên đi đến đầu giường tìm đồ buộc tóc anh tặng, nói vọng đến:''Không thích hợp thì cứ làm cho nó thích hợp thôi.''
Anh lại trêu chọc cô:''Không mặc áo hai dây à?''
Cô mặc áo phông trắng cùng quần đùi đen, lộ ra đôi chân thon dài không một tý mỡ thừa:''Kẻ xấu sẽ lợi dụng mà chiếm tiện nghi em.''
Khúc Yên đem di động đến giường, tắt đèn muốn ngủ:''Rất hay chăm sóc da mặt sao?''
Anh đặt di động dựa vào màn hình laptop, ngũ quan đẹp trai rõ ràng xuống hiện:''Bên Mỹ lạnh rất hay khô da lắm, em sử dụng serum để dưỡng ẩm, ở đây nóng hơn nên giờ chỉ sử dụng sáng với tối thôi. Thế càng đỡ tốn tiền mua.
Khúc Yên nhớ đến mỗi ngày cô đều thoa serum ít nhất 5 lần trong một ngày lại bắt đầu thở dài, lại nhớ kem dưỡng ẩm hoa anh đào cô cũng hết rồi, chắc mai sẵn tiện mua luôn.
Anh nhếch môi:''Mua đồng hồ cho tôi cũng không nghe thấy em than như vậy.''
Cô hừ một tiếng:''Mua cho người đẹp không nhắc đến giá cả.''
Thẩm Tây Thừa nhìn gương mặt trẻ con của Khúc Yên lại bị cô chọc cho buồn cười. Vừa làm việc lại vừa trò chuyện cùng đúng là không bị nhàm chán.