Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Một tuần với lịch học dày đặc bắt đầu xuất hiện, Khúc Yên không biết mọi trường khác thế nào nhưng khi học tại Nhất Trung hằng ngày đều phải có tiết tự học buổi tối.

Sau khi đến trưa và kết thúc tiết học cuối cùng cô đều lái xe về nhà một chuyến để xem xét Thất Thất ở nhà một mình. Khúc Yên có nói với anh là định lắp một chiếc camera để dễ dàng quan sát Thất Thất hơn khi đang ở trường.

Là chú chó thông minh, vấn đề đi vệ sinh cũng đã học được, mỗi ngày có mắc vệ sinh đều chân ngắn chạy vào phòng tắm, bên trong có một bồn cát mịn để chú chó có thể đi đại tiện.

Vấn đề này Thất Thất làm rất tốt nên Khúc Yên không còn gì bận tâm.

Cả tuần liền Thẩm Tây Thừa đều ở nhà cô, nhìn cô đang dần dần học tới mức không còn thời gian trò chuyện cùng anh.

Có khi mười giờ cô về tới nhà tắm xong là đã bắt đầu ôn luyện bài, tận đến gần mười hai giờ cô mới chịu đi ngủ.

Một phần là vì kiểm tra tháng, hai là cô tìm hiểu về những bài sau để lên lớp có thể nghe giảng dễ hiểu hơn.

Tới cuối tháng chín là lễ Quốc Khánh, vì là lễ lớn nên trường cho học sinh nghỉ sáu ngày lễ. Cả lớp dù đã biết trước được kết quả này nhưng nghe nghe xong vẫn rất vui mừng mà gom sách vở về nhà.



Cô chuẩn bị lên xe về thì Ngô Chung Trạch bất ngờ nắm lấy cánh tay cô. Khúc Yên nhíu mày quay lại thấy là bạn học cùng lớp lông mày mới giãn ra.

''Sao vậy?'' Cô hỏi.

Ngô Chung Trạch buông cánh tay cô xuống:''Cậu có quyết tham gia Cậu Lạc Bộ nào chưa?''

Khúc Yên híp mắt suy nghĩ:''Tớ cũng đang suy nghĩ. Cậu có danh sách các Cậu Lạc Bộ đó không?''

Ngô Chung Trạch gật đầu:''Có.''

Cậu ta lấy di động ra:''Thêm Wechat, tớ gửi cho cậu.''

Cô không nghĩ ngợi liền đồng ý, sau đó chào tạm biệt với cậu ta.

Ngô Chung Trạch vẫn đứng đó, trên mặt không giấu được sự vui vẻ.

''Thất Thất ơi, chị về rồi.'' Khúc Yên vừa mở cửa vừa gọi tên Thất Thất.

Chú chó nhỏ vui mừng chạy ra phía cửa đu chân lên quần cô.

Khúc Yên bế Thất Thất lên:''Ở nhà có ai ăn hiếp em không?''

Thẩm Tây Thừa thở hắc một hơi, giống như là đã quen với sự thiên vị này nên cũng không có thái độ u ám giống như đợt trước.



Khúc Yên đi vào bếp xem Thẩm Tây Thừa nấu ăn:''Anh có trở về Bắc Thành không?''

Thẩm Tây Thừa tắt bếp:''Em muốn về sao?''

Khúc Yên suy nghĩ, sau đó mím môi lắc đầu.

Dĩ nhiên là câu trả lời này làm anh có chút bất ngờ, anh luôn nghĩ cô rất muốn có nhiều thời gian bên cha mình chứ.

Khúc Yên xoa xoa đầu Thất Thất:''Mấy ngày tới anh có bận gì không?''

Thẩm Tây Thừa nhéo nhẹ má cô, đăm chiêu nhìn cô, trầm giọng đáp:''Không bận.''

Khúc Yên cười:''Vậy tối mai đến phố ăn vặt cùng em nha?''

Thẩm Tây Thừa không do dự liền gật đầu:''Được.''

Anh cúi thấp người, dồn cô vào tủ lạnh, cúi xuống hôn Khúc Yên.

Anh khẽ liếc nhìn Thất Thất trong lòng cô, trong lòng thầm đắc thắng. Khoé môi hơi cong lên hôn càng lúc càng sâu.

Khúc Yên đem một nồi đồ ăn từ tủ lạnh ra ngoài, bắt bếp rồi nhờ anh tắt giùm. Vì trời cũng quá tối cô không dám tắm quá khuya, nhìn chú chó nhỏ đã quen với Thẩm Tây Thừa, lâu lâu cô sẽ thấy Thất Thất nằm dưới chân anh quấn không rời, đuôi nhỏ nhìn anh mà vẫy vẫy.

Được Khúc Yên chăm bón từ bữa ăn đến giấc ngủ thì chú chó nhỏ đã có một chiếc bụng nhỏ hơi nhô ra ngoài. Đúng là chăm thật sự rất khéo.

Tối hôm ấy Khúc Yên cố gắng làm bài tập hết sớm nhất có thể, kiểm tra tháng vừa qua vì muốn học sinh được thoải mái nghỉ lễ nên nhà trường quyết định khi vào học trở lại mới công bố điểm thi.

Làm bài tập xong Khúc Yên đi lên giường ôm anh ngủ một mạch đến tận gần buổi trưa mới dậy. Lúc tỉnh dậy cô nhìn thấy Thẩm Tây Thừa bình tĩnh nhìn mình, đầu tóc cũng gọn gàng ngăn nắp.

Cánh tay cô vươn lên một cách lười nhác trong lòng Thẩm Tây Thừa, bụng nhỏ có chút đói mà xoa xoa:''Chú Thẩm, em đói bụng rồi.''

Sau đó cô lại lập tức ngồi bật dậy, chạy nhanh xuống giường bắt đầu quýnh quáng mà dùng tay xoa rối loạn cả đầu:''Chết rồi!! Chắc chắn Thất Thất rất đói.''

Nói xong cô lại xỏ dép chạy ra ngoài, nhìn Thất Thất nằm dưới sàn vẫy đuôi chạy lại chỗ cô, Khúc Yên nhìn vào trong khay đồ ăn.

Bên trong khay vẫn còn một chút đồ ăn mà Thất Thất chưa ăn hết. Khúc Yên nhìn khay đồ ăn chầm chầm, đoán liền biết Thẩm Tây Thừa đã cho ăn hộ cô rồi.

Khúc Yên đột nhiên thở phào một cái. Đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân. Khoé môi trong vô thức cong lên, thật ra anh cũng ngoài lạnh trong nóng, cũng không nỡ để Thất Thất phải chịu đói.
Nhấn Mở Bình Luận