Toàn thân cô đều mềm nhũn cả ra, trên trán đã xuất hiện tầng mồ hôi mỏng, tim đập nhanh như trống. Tên đàn ông này cách đây vài tiếng còn dáng vẻ đạo mạo đàng hoàng, chỉ mà mới vài tiếng sau mà như biến thành con người hoàn toàn khác đến vậy.
Khúc Yên trước khi lên máy bay về Trung đã xử lý không ít công việc, sau đó lên máy bay lại không được nghỉ ngơi đàng hoàng, về Trung lại tham gia tiệc cưới của Bạc Kiêu và Arja. Cô thật sự chỉ muốn trở về ngã lưng xuống giường mà ngủ.
Nhưng mà sự thật lại là một chuyện khác.
Thẩm Tây Thừa cởi từng cúc áo trên người mình ra, gần như khó khăn hỏi cô:’‘Khúc Yên, anh hỏi lại em lần nữa, em còn nhớ từng hứa gì với anh không?’’
Ánh mắt cô trong veo lại mang chút trầm tư, đầu óc mơ màng không suy nghĩ được gì, trong bóng tối cô suy nghĩ về bốn năm trước, bình tĩnh nhìn anh không nói gì.
Thẩm Tây Thừa cười như không cười:’‘Không nhớ?’’
Khúc Yên đẩy anh ra, ngồi dậy kéo chăn che người mình lại:’‘Từ từ đã, em…em sắp nhớ rồi.’’
Trong bóng tối cô nghe được tiếng cười trầm thấp của anh, anh cúi đầu chậm rãi kéo chiếc chăn ném ra xa:’‘Không nhớ cũng được, lên giường rồi từ từ nhớ lại.’’
Động tác cởi đồ của anh càng lúc càng nhanh, chỉ sau vài cái chớp mắt cô đã có thể thấy được vòng eo cường tráng hiện ra trước mắt cô vừa rõ ràng vừa chân thật, từng khối cơ bụng đẹp đẽ không có chỗ nào để chê.
Đàn ông tuổi bốn mươi đúng là như hoa, còn ngon hơn cả bố năm trước.
Sau mười lăm phút, dưới ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu sáng hai bóng người màu đen đang quấn chặt lấy nhau không rời, tiếng da thịt, tiếng nước bọt trao nhau như hoà quyện vào nhau.
Có vài lần thậm chí anh còn tốt bụng gợi ý cho cô đáp án, đầu óc cô trống rỗng mê muội thì làm gì có thể phân tích được, nhưng đến khi cô tìm được đáp án thì anh cũng không chịu dừng lại.
Cô làm gì có hứa với anh cái gì chứ! Là anh tự nói sẽ đợi cô, chỉ cần cô trở về yêu hay cưới là do anh mà! Đó hoàn toàn không phải lời do cô tự hứa.
Anh chính là cố tình lấy cái lý do này mà ăn sạch cô!
Cô ức uất đến không chịu nổi, sự thân mật sau bốn năm lại càng giống như đêm đầu tiên. Cả cô và anh đều không thấy thoải mái khi vừa bắt đầu.
Người đàn ông đường hoàng này sau bốn năm lại càng thêm có tinh thần, đàn ông tuổi bốn mươi sinh lý sẽ giảm. Vậy giờ ai ra đây mà giải thích cho cô biết, tên đàn ông này tại sao sức lực lại còn bền bỉ lâu đến vậy.
Từ đêm khuya cho đến bình minh, trong phòng ngủ cách âm không ngừng vang lên âm thanh rên rỉ đứt đoạn. Người phụ nữ dưới thân không ngừng kêu rên nghe như sắp không thể chịu đựng nổi, nhưng âm thanh ấy lại giống như sự nỉ non khiến người ta không dừng lại được.
Đèn trong phòng ngủ yếu ớt được bật lên. Không biết qua bao lâu Thẩm Tây Thừa đã bế Khúc Yên vào trong phòng tắm rồi tắm gội cho cô, từng động tác lại ôn nhu dịu dàng rất chu đáo và cẩn thận.
Đôi mắt cô trĩu nặng xuống, rũ mi nhìn đôi chân mình vừa run rẩy vừa tê dại, trên đùi non xuất hiện vài dấu răng đỏ, trong sự bất mãn Khúc Yên trừng mắt với Thẩm Tây Thừa.
Thẩm Tây Thừa biết mình vừa rồi không đủ tỉnh táo để kiềm chế, chỉ biết cong môi nhìn cô tức giận nhìn mình.
Ánh nắng buổi sáng xuyên vào trong tấm kính được màn đen cửa che lại, những ánh sáng yếu ớt chiếu vào trong căn phòng.
Khúc Yên đã mệt mỏi theo giấc ngủ sinh học của bốn năm nay mà tự động mở mắt thức giấc, qua một hồi tỉnh táo cô mới nhớ sự việc ngày kịch liệt của đêm hôm qua, cũng biết được bây giờ mình đang nằm trong lòng của Thẩm Tây Thừa.
Khúc Yên dụi mắt mình, động tác dù nhỏ nhưng Thẩm Tây Thừa vẫn biết rằng cô đã thức giấc, cánh tay anh siết chặt lại, vuốt ve đỉnh đầu cô:’‘Ngủ thêm đi.’’
Vừa rồi còn không sao, nhưng khi anh vừa động vào eo cô, khắp toàn thân cô đều đau đến tê liệt, nhất là ở phần eo, ê ẩm đến mức cô muốn khóc ra tới nơi.
Cô tức giận trườn lên cắn mạnh vào bả vai của Thẩm Tây Thừa, toàn thân của anh đột nhiên trở nên căng cứng, thứ không nên thức dậy ngay bây giờ lại một lần nữa bị đánh thức.
Giây tiếp theo Thẩm Tây Thừa ép Khúc Yên xuống dưới thân mình, trong lúc cô còn kinh ngạc không hiểu chuyện gì thì anh chợt cười nhạt:’‘Tiểu Yên, em có bản lĩnh trêu chọc anh thì cũng nên vui vẻ mà đón nhận kết quả.’’
Ánh mắt bình tĩnh lãnh đạm của anh dịu dàng đến mức không thể dùng lời nào hình dung được, cô còn chưa quen với sự xuất hiện của anh khi vừa thức dậy. Người đàn ông khí chất cao quý này đã lăn lộn trên giường với cô cả tối hôm qua. Không, là tên đàn ông lòng tham không đáy, bao nhiêu vẫn không thể đáp ứng được anh.
Chưa đợi cô đủ tỉnh táo, Thẩm Tây Thừa vén tóc cô ra sau tai, bắt đầu hôn cô, bên dưới cũng không chịu thua kém mà cũng bắt đầu làm chuyện đại sự…