Chu Luân nhắm mắt lại, những ký ức đó rất rõ ràng, như thể nó vừa mới xảy ra thôi.
Tố Tố từng nói với báo chí rằng cả ba người bọn họ quen nhau từ bé. Thực ra không phải. Cảnh Hoàng quen biết Tố Tố lúc 13 tuổi. Khi đó Tố Tố vừa mới chuyển đến khu biệt thự và làm bạn hàng xóm với Cảnh Hoàng. Sau đó Cảnh Hoàng giới thiệu Tố Tố với Chu Luân.
Khi đó, hắn được 16 tuổi, Chu Luân đồng ý cùng Tố Tố đến dự sinh nhật người chị em thân thiết của cô ta. Nhưng nào ngờ hôm đó là cơn ác mộng bắt đầu.
Chu Luân bị người ta chuốc thuốc mà không hề hay biết. Đến khi tỉnh dậy, Chu Luân thấy mình đang bị trói trên giường. Tay hắn giơ qua đầu, bị một dây thừng trói lại. Một đám con gái cũng là bạn bè thân thiết Tố Tố đứng vây quanh không khác gì đám yêu nhền nhện. Bọn họ có kẻ cởi trần khoe bộ ngực mới nở. Có người ăn mặc gợi cảm, thậm chí có kẻ đang thẩm du trên ghế sofa.
Nhưng không thấy Tố Tố đâu. Thế nhưng hắn lại nghe có tiếng nước chảy từ phòng tắm.
Mặc kệ hắn giãy giụa, đám con gái kia đang giành nhau ai là người đầu tiên lên "nhún" cây hàng của hắn.
Hắn sinh ra biết mình là gay, cho nên chẳng có phản ứng gì với một đám con gái trần như nhộng vây quanh trước mặt. Nhưng không có nghĩa đám con gái kia buông tha cho hắn. Một người trong đám đó đã tiêm cho hắn một mũi thuốc.
Không bao lâu sau bên dưới nóng bừng và đứng thẳng.
Chu Luân còn nghe đám con gái kia nói rằng, chỉ cần hắn bắn vào, họ sẽ là nữ chủ nhân tương lai của Chu gia.
Chu Luân điên cuồng giãy giụa. Đám con gái cười nói rằng hắn nóng nảy quá rồi.
Lý trí bắt đầu không có sự kiểm soát, hắn chỉ biết toàn thân nóng rực, đặc biệt bên dưới khó chịu và kỳ lạ. Hắn tự cắn lưỡi mình, dùng cái đau ép thần trí phải tỉnh táo lại.
Người đầu tiên khai mạc là một cô gái uốn tóc xoăn. Cô ta cởi khóa quần của hắn, dùng đôi tay mềm mại, mịn màng vuốt ve thứ nóng hổi và cứng ngắt trong tay. Khoảnh khắc cây hàng của hắn đã tiếp cửa động, chỉ cần một cú nhấp mạnh là nó sẽ chui vào hang động thì Chu Luân đã giãy đứt dây trói.
Bọn con gái kinh ngạc, lập tức lao lên đè tay, chân hắn lại. Nhưng Chu Luân làm gì nằm yên. Hắn đã đạp một cô trông có vẻ yếu ớt nhất gần đó ngã, lập tức để lộ một khoảng trống.
Chu Luân mặc kệ sống chết nhảy qua cửa sổ, ý đồ trốn thoát bằng cách tự sát.
Nhưng đây là tầng ba. Hắn nhảy xuống không chết cũng nằm liệt suốt đời. Bọn con gái nghe được tiếng vật rơi liền chạy tới cửa sổ xem.
Bọn con gái thấy Chu Luân nằm trên một vũng máu, họ hoảng sợ gọi cứu thương.
Ngày hôm đó, Chu Luân nhập viện với tình trạng bị gãy tay, nứt xương chân, xương sườn bị gãy và đầu chảy máu.
Bà Lan Chi nhìn con mình được đưa vào phòng cấp cứu mà khóc không ngừng. Bọn con gái không dám nói rõ nguyên do, đổ cho Chu Luân dùng thuốc và ép họ dùng theo. Trong lúc giằng co Chu Luân trượt chân từ cửa sổ rơi xuống. Bà Lan Chi nhìn là biết bọn trẻ nói dối, nhưng khi điều tra thì có người đã sớm bưng bít xóa hết mọi bằng chứng rồi.
Chu Luân tỉnh dậy đã im lặng không nói rõ chuyện gì, ngỏ ý không muốn nhắc lại chuyện này.
Một khoảng thời gian sau, trong giới nhà giàu truyền tai nhau chuyện Chu Luân mới 16 tuổi đã chơi đá và ngáo cần. Ông Nghiêm và bà Lan Chi phải ra tay thì chuyện kia mới không lan truyền nữa. Cũng chẳng biết ai là kẻ báo cho cảnh sát. Chú ba sợ rằng nếu thực sự xét nghiệm máu Chu Luân dương tính thì hắn không chỉ đi cải tạo mà sự nghiệp của chú ba cũng bị ảnh hưởng. Ông Nghiêm đã tốn một khoản tiền để bưng bít chuyện này.
Thực ra chuyện này không phải là lỗi của Cảnh Hoàng, vì khi đó anh ta đang ở nước ngoài với gia đình. Khi trở về thì mối quan hệ giữa Chu Luân và Tố Tố đã có điểm bất thường.
Cảnh Hoàng nghe xong chỉ biết há hốc mồm, mặt tái nét và toát mồ hôi hột. Chu Luân nhếch môi cười, hắn nói: "Lúc đó chắc bị ông bà nhập, làm đứt dây trói dễ dàng."
"Trời ơi!" Cảnh Hoàng ôm mặt, vô cùng hối lỗi: "Xin lỗi, vì tao mà mày... nếu như tao không dẫn Tố Tố đến giới thiệu với mày, có lẽ mày không..."
Chu Luân vỗ vai bạn mình: "Nhìn mặt khó đoán lòng. Ngay cả tao cũng không ngờ."
"Hơn nữa, giờ tao đã tìm được một bé con đáng yêu. Nếu mày cảm thấy tội lỗi thì... bảo vệ bé con của tao cho tốt đi."
Cảnh Hoàng gật đầu.
Không lâu sau, Cảnh Hoàng đã hủy theo dõi Tố Tố và nhấn theo dõi Khúc Hạ. Cư dân mạng nhạy cảm phát hiện ra mối quan hệ bộ ba này có vấn đề. Có kẻ nói nhăng nói cuội rằng Khúc Hạ thổi gió gì bên tai Cảnh Hoàng và Chu Luân hòng chia rẽ cả hai với Tố Tố.
Khúc Hạ không hề thổi cái gì cả, mà cái người đang "thổi" lại là Chu Luân đây này!
"Anh... đừng mà..." Khúc Hạ nhỏ giọng năn nỉ.
Cậu vừa trở về Chu Luân đã kéo cậu vào phòng, đè cậu xuống, tách hai chân ra rồi vùi đầu vào hạ bộ của cậu. Khúc Hạ xấu hổ quá chừng. Cậu chưa tắm rửa đó.
Chu Luân như hít phải đá giả. Dùng răng kéo phẹc mơ tuya xuống quần tây cậu xuống. Hắn xụ mặt: "Hôm nay Cảnh Hoàng nhắc tới chuyện cũ. Tôi bị tổn thương, cần được em an ủi."
"Là chuyện không dám nhắc lại?" Khúc Hạ hỏi.
Chu Luân buồn rầu gật đầu, không quên kéo quần tây của cậu xuống. Đôi chân trắng nõn thon dài xuất hiện ngay trước tầm mắt. Chu Luân hôn nhẹ từ mắt cá chân dọc lên đùi trong. Khúc Hạ bị người ta hôn chân mà rùng mình.
Khúc Hạ hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm nén tiếng rên: "Đừng nói năm xưa anh từng hút cỏ chơi đá gì nha... nên mới... ưm... không muốn nhắc lại."
"Tôi là người hư đốn đến vậy sao?"
"Anh không hư đốn thì không làm cái trò này rồi." Khúc Hạ đáp.
Chu Luân cười khẽ: "Có hư đốn cũng chỉ hư trước mặt em." Chu Luân cắn nhẹ vào đùi non của cậu.
Chu Luân lại hôn dọc lên trên, đến khi mũi hắn chạm phải một khối nhô lên. Chu Luân tinh nghịch dùng răng kéo quần lót cậu xuống: "Bạch tuộc nhỏ, cho tôi được không?"
"Em chưa tắm!"
"Tôi dùng lưỡi "tắm" cho em." Chu Luân đáp.
Khúc Hạ xấu hổ. Ai nói Chu Luân tử thế đạo mạo thì ra đây, cậu sẽ sống chết với người đó. Rõ ràng Chu Luân bên ngoài nhã nhặn bên trong bại hoại mà!
Thực ra Khúc Hạ đã thấy vành mắt hắn đỏ, giống như đã từng khóc. Cậu không biết Chu Luân khi nhỏ gặp chuyện gì, có lẽ khủng khiếp lắm nên khi nhắc lại Chu Luân vẫn thấy uất ức. Khúc Hạ không nỡ từ chối hắn, vì vậy để hắn tiếp tục làm càn dưới hạ bộ cậu.
Khoảnh khắc cây nấm hồng của cậu bị Chu Luân một ngụm nuốt hết, cậu cắn môi rên nhẹ. Chu Luân khẽ cười, nắm chân cậu đặt lên túp lều nhỏ của hắn.
"Nơi này... muốn nằm dưới bàn chân em."
Khúc Hạ trúc trắc dùng ngón chân kéo quần hắn xuống. Lòng bàn chân chà lên mái nhà nhỏ, thành công làm Chu Luân rên rỉ.
Khúc Hạ không quen dùng chân tuốt súng, nên dễ bị mỏi chân. Cậu định đổi chân, nào ngờ vô tình ép chặt cột đình của hắn xuống sàn nhà. Chu Luân run lên, bấu víu hai chân cậu cầu xin.
"Mạnh lên một chút, em yêu."
Khúc Hạ xem thứ nóng hổi dưới chân cậu là cục bột mà vừa ép vừa nhào nặn. Toàn thân Chu Luân gồng lên, dĩ nhiên hắn chưa từng trải qua cảm giác sung sướng như thế này.
Dù trong phòng có điều hòa, vậy mà Chu Luân tuôn mồ hôi đầm đìa. Chu Luân chỉ chỉ bên dưới của mình: "Anh không được quên nhiệm vụ đâu đó."
Chu Luân lại tiếp tục dùng lưỡi tắm cho hạ bộ Khúc Hạ. Mỗi khi bên dưới của hắn bị Khúc Hạ làm đau, hắn run lên, tiếng rên bị nghẹn ứ nơi cuống họng vì hắn đang ngậm nòng. Khúc Hạ thầm khen hắn chuyên nghiệp thật, cẩn thận không để răng làm đau cậu.
"Khúc Hạ... anh sắp..."
"Không cho anh ra đâu." Khúc Hạ nghe vậy nhấc chân lên.
Mất đi đôi chân chà đạp lên cột đình, Chu Luân tiếc, càng ra sức lấy lòng cậu.
Chu Luân quả nhiên là người chuyên nghiệp từ bên ngoài đến bên trong. Hắn dùng lưỡi tắm luôn ngoài cửa động nhỏ làm Khúc Hạ giãy giụa năn nỉ hắn đừng làm như vậy. Nhưng mà hắn lại quá giỏi làm cậu nói năm từ đã có ba từ nghẹn ở cuống họng, hai từ thay vào đó là tiếng rên rỉ.
Cuối cùng hắn dùng cột đình nóng hổi tắm bên trong động nhỏ Khúc Hạ.
Khúc Hạ được Chu Luân bế từ trong phòng tắm ra. Hắn đặt cậu xuống giường, Khúc Hạ lười biếng ngáp một cái. Chu Luân lập tức hiểu, lấy điện thoại để vào tay cậu.
Khúc Hạ lên mạng dạo một vòng. Vừa nhấp vào thông báo, Khúc Hạ kinh ngạc: "Ố ố?"
"Gì thế?"
"Anh Hoàng theo dõi em! Sợ quá! Chẳng phải ảnh không ưa em sao?"
Chu Luân nhíu mày: "Là ban đầu nó hiểu lầm em."
Khúc Hạ cười hì hì: "Vậy à? Ha ha, không ghét em là được rồi. Dù gì anh ấy cũng là thanh mai trúc mã của anh. Anh ấy ghét em mà em thì suốt ngày xà nẹo anh, không khéo mối quan hệ thân thiết của hai anh lại tan rã vì em. Lúc đó em áy náy lắm."
Chu Luân hôn một cái lên trán cậu: "Không có. Em nghĩ nhiều rồi."
Khúc Hạ cười thích thú.
Chu Luân xuống lầu tìm trái cây cho cậu ăn. Sẵn tiện hắn cũng vào tin nhắn thăm hỏi Khúc Hạ.
Chu Luân gửi sang Cảnh Hoàng một nhãn dán đạp văng cánh cửa.
Cảnh Hoàng lập tức nhắn tin lại.
[Cảnh Hoàng VIP]: Ông nội có chuyện gì sai bảo ạ?
[Lucas Chu Luân]: Ông ghét người yêu của tôi?
[Cảnh Hoàng VIP]: Đứa nào dám đơm đặt cho tao? Ông khai tên nó ra đây. Tao bôi vôi trát trấu lên mặt nó!
[Lucas Chu Luân]: Khúc Hạ nói.
[Cảnh Hoàng VIP]:...
[Cảnh Hoàng VI]: Bố à... ông nội ơi... con sai rồi, đáng lý con không nên ghét bỏ Khúc Hạ ra mặt từ lúc quay show thử thách sinh tồn. Là con ngu muội, vô tri nên tin lời Tố Tố...
[Lucas Chu Luân]: Biết lỗi rồi thì tốt.
Cảnh Hoàng ngập ngừng một hồi lâu mới nhắn tin qua.
[Cảnh Hoàng VIP]: Có chuyện này tao muốn nhờ mày giúp...
[Lucas Chu Luân]:?
[Cảnh Hoàng VIP]: Ờm thì... cho tao xin vào tips theo đuổi bé bot xinh đẹp của mày đi.
[Lucas Chu Luân]: Ồ? Đang để ý đối tượng nào?
[Cảnh Hoàng VIP]: Hí hí, là Gia Thành đó.
[Lucas Chu Luân]: À, vậy đợi một chút.
Cảnh Hoàng còn tưởng Chu Luân đang soạn sớ văn nên nghiêm chỉnh ngồi đợi. Chưa tới một phút sau, Chu Luân gửi qua một tấm hình chụp.
Đó là tấm hình bản hợp đồng nghệ sĩ độc quyền mà Gia Thành đã ký. Còn tức hơn nữa là Chu Luân còn cười he he vô mặt anh ta.
Cảnh Hoàng tức mà chửi thề.
[Lucas Chu Luân]: Mày mà block bố là coi chừng!
Ngón tay Cảnh Hoàng đang dừng lại ở nút danh sách đen thì nhận được tin nhắn của Chu Luân. Cảnh Hoàng ngoan ngoãn thoát ra.
Sau đó, trên tường Cảnh Hoàng có đăng một bài viết ngụ ý bạn bè như cái bẹn bà.