Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn

Chương 1072: Hiểu Khuê giống tôi

“Con than thở cái gì?” Hoắc Anh Tuấn nhìn nhóc con mới ba tuổi, lại giống như một ông cụ non vậy.

“Sáng nay con nghe thấy dì Khương nói với Lương Duy Phong là ngày mai mẹ sẽ dọn đến biệt thự của chú Lương.” Hiểu Khuê đột nhiên buồn bã nói: “Sau này con sẽ không thể đi lại thoải mái được nữa.”

Đúng lúc phía trước bỗng nhiên của gấp.

Hoắc Anh Tuấn im lặng một hồi, một chiếc Rolls Royce màu đen lao ra. Anh vô thức đạp phanh gấp, nhưng vẫn quá muộn.

Hai chiếc xe đâm “Rầm” vào nhau. Tiếng khóc hu hu của Hiểu Khuê ngồi ở ghế sau truyền đến.  

Anh vội vàng quay đầu nhìn lại, cũng may là nhóc con đã thắt dây an toàn, dựa chặt vào ghế, nhưng có lẽ đã bị dọa sợ, mặt mày tái mét, cứ khóc mãi.

Anh vội vàng mở cửa xe, ôm Hiểu Khuê từ ghế sau ra. Hiểu Khuê dùng sức ôm lấy cổ anh, gào khóc. Trên ghế lái Rolls-Royce, một người đàn ông trung niên bước ra, quan tâm hỏi:

“Đứa nhỏ không bị thương chứ?”

Hoắc Anh Tuấn kiểm tra toàn bộ cơ thể Hiểu Khuê một chút, thấy cô bé không có bất kỳ vấn đề gì thì mới thở phào nhẹ nhõm.

“Không có việc gì, thật ngại quá” Hoắc Anh Tuấn xin lỗi, anh biết vừa rồi là do mình mất tập trung mới khiến xe đâm vào nhau.

“Hiểu Khuê đừng khóc nữa, có bác ở đây, không có việc gì nữa rồi” Hoắc Anh Tuấn dỗ dành Hiểu Khuê một lúc lâu.

Tài xế vẫn luôn yên lặng chờ đợi ở bên cạnh, không có thúc giục.

Điều này làm cho Hoắc Anh Tuấn có ấn tượng tốt: “Chủ yếu trách nhiệm là ở tôi, anh kiểm tra xe rồi tính toán tiền bồi thường, tôi sẽ chuyển khoản cho anh.”

Người lái xe đang định mở miệng, thì giọng nói hùng hậu trầm thấp của người đàn ông ngồi ở ghế sau chiếc Rolls-Royce đột nhiên truyền đến: “Anh Trần, lại đây.”

Người tài xế đi đến cửa sổ đằng sau của xe Rolls-Royce.

Cửa sổ được mở ra, lộ ra một khuôn mặt lạ lẫm, đeo kính râm, trên mặt có một vết sẹo. Chỉ nhìn nửa mặt thôi đã nhìn thấy người này khi còn trẻ đầy khí phách anh hùng.

Người đàn ông thì thầm với người tài xế một vài câu, người tài xế đi đến rồi nhẹ nhàng nói: “Bỏ đi, chúng tôi cũng không thiếu tiền sửa chữa. Hai người đi đi, đừng để con bé ở lại đây, để tránh cho con bé sợ hãi, lần sau chú ý lái xe.”

“… Cảm ơn”

Hoắc Anh Tuấn hơi kinh ngạc.

Mặc dù những người sống trên núi Tuyết Minh đều là nhà giàu có hoặc là quý tộc, nhưng có rất ít người trong số các quý tộc dễ tiếp xúc như vậy. Hơn nữa gương mặt này anh hoàn toàn chưa từng nhìn thấy.

Lúc anh ôm Hiểu Khuê lên xe, tài xế đột nhiên hỏi: “Đây có phải là con của anh không?”

Hoắc Anh Tuấn thản nhiên đáp. Hoắc Phong Lang mất tích, sau này anh sẽ đối xử với Hiểu Khuê như con gái ruột của mình.

“Trông rất giống” Tài xế cười cười.

“Đúng là giống tôi. Trong lòng Hoắc Anh Tuấn phức tạp: “Các anh mới chuyển đến đây sao? Tôi chưa thấy các anh bao giờ”

“Ừ” Tài xế xoay người lên xe. Sau khi hai chiếc xe lướt qua nhau, Hoắc Anh Tuấn nhìn thoáng về phía chiếc

xe kia.

Phía trên kia đã từng là biệt thự của nhà họ Hoắc. Chẳng lẽ người đó chính là người đã mua biệt thự?

Nhưng mà anh đã không có tâm trạng để nghĩ đến biệt thự, bởi vì Khương Tuyết Nhu muốn chuyển đến sống cùng Lương Duy Phong.

Anh không tin là Lương Duy Phong sẽ không chạm vào Khương Tuyết Nhu.

Nghĩ đến Khương Tuyết Nhu sẽ nằm dưới thân Lương Duy Phong, trái tim anh cảm thấy nhói đau.

Vấn đề thứ hai mà anh càng lo lắng chính là Khương Tuyết Nhu sẽ mang thai con của Lương Duy Phong. Lương Duy Phong này chắc chắn không phải là loại tốt, anh có thể không ở bên cạnh Khương Tuyết Nhu, nhưng sợ cô lại bước vào vết xe đổ của Hoắc Nhã Lam.

“Hiểu Khuê..”

Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên nói: “Ngày mai con có thể gọi điện thoại cho dì Khương không, nói là con bị tai nạn xe hơi, muốn cô ấy tới đây với con.”

Hai mắt Hiểu Khuê trừng lớn, đôi mắt vừa mới khóc xong, thoạt nhìn cực kỳ đáng thương: “Chuyện này… không được tốt lắm, dì Khương ghét nhất là người khác nói dối.”

“Nhưng con cũng đâu có nói dối, chúng ta vừa mới xảy ra tai nạn xe hơi, con còn sợ đến phát khóc có đúng không” Hoắc Anh Tuấn giống như con sói dụ dỗ Hiểu Khuê đơn thuần.

Hiểu Khuê: “Ai… bác, bác khiến con trở nên hư hỏng rồi. Có phải bác còn chưa quên được dì Khương không. Dì Khương đã kết hôn rồi, bác vẫn nên từ bỏ đi”

Hoắc Anh Tuấn cười khổ: “Nếu cô ấy kết hôn với một người tốt thì bác cũng có thể chúc cho cô ấy hạnh phúc, nhưng Lương Duy Phong là một kẻ xấu đạo đức

giả, bác lo lắng rằng tương lai dì Khương sẽ bị tổn thương”

Vẻ mặt Hiểu Khuê trông mờ mịt: “Không có, con cảm thấy chú Lương rất tốt ma.”

“Hiểu Khuê, anh ta tốt với con chỉ vì muốn nhận lấy được sự yêu thích của dì Khương thông qua con. Có một số chuyện bác không thể giải thích bằng lời được, nhưng anh ta là một con người hai mặt” Hoắc Anh Tuấn nghiêm túc nói.

“Người hai mặt là sao?”

“Chính là bên ngoài một vẻ, sau lưng là một dáng vẻ khác” Hoắc Anh Tuấn mang theo vẻ cầu xin và cả lấy lòng để nhìn cô bé: “Hiểu Khuê, con không tin bác sao. Không sai, trước kia bác đã từng là người xấu, nhưng bác xấu xa một cách trắng trợn và táo bạo”

Hiểu Khuê cạn lời. Không ngờ bố cặn bã của cô bé lại có ngày khiêm tốn như vậy.

Quên đi, nhìn thấy bác đáng thương như vậy thì giúp bác thôi.

Hơn nữa cô bé cũng không muốn mẹ và chú Lương về một nhà. Đến lúc đó em bé mới ra đời thì cô sẽ không phải là cục cưng duy nhất của mẹ nữa.

Còn Hiểu Lãnh thì thôi bỏ đi, anh ấy chính là một khối băng.

Hoắc Anh Tuấn dẫn Hiểu Khuế đi đến tập đoàn nhà họ Hoắc.

Hoắc Nhã Lam nghe thấy Hiểu Khuê đến đây, tự mình xuống đón cháu gái lên chơi.

Khi rời đi, bà ta hỏi: “Việc thu hồi ba trăm nghìn tỷ của Nhạc Hạ Thu thể nào rồi?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận