Chương 1092: Anh không muôn nếm thử người phụ nữ từng là của Hoắc Anh Tuấn sao?
“Tôi có con cháu tương lai của nhà họ Tống.
Bỗng nhiên Nhạc Hạ Thu cúi đầu sờ sờ bụng mình: “Không sai, Tổng Dung Đức bị trục xuất khỏi gia phả nhà họ Tống, nhưng con trai anh ta dù sao cũng vẫn là máu mủ nhà họ Tống, một thời gian sau khi cơn giận của những người nhà họ Tống hết đi, cuối cùng đứa trẻ cũng phải quay về nhận tổ tiên nhà họ Tống.
Ánh mắt Lương Duy Phong khẽ di chuyển: “Nhạc Hạ Thu, cô đúng là ác độc mà.” “Không phải khá hợp với anh sao, hơn nữa…anh không muốn nếm thử người phụ nữ từng là của Hoắc Anh Tuấn sao?” Nhạc Hạ Thu lại gần, nhẹ nhàng cần lấy vành tai của anh ta.
Cơ thể Lương Duy Phong chớp mắt có phản ứng, anh ta đè Nhạc Hạ Thu xuống dưới người, cười lạnh: “Chẳng qua cô cũng chỉ là một con đàn bà mà Hoắc Anh Tuấn không cần tới thôi, anh ta còn chưa đụng vào cô cơ mà.
Khuôn mặt Nhạc Hạ Thu chợt đơ ra, cố gắng nở một nụ cười nói: “Cũng không thể nói như vậy, tốt xấu gì tôi cũng từng là người trong lòng anh ta thời trai trắng, nếu như không có sự xuất hiện của Khương Tuyết Nhu, chưa chắc đã thành thế này, hơn nữa…tôi có thể nói cho anh nghe một bí mật.” “Bí mật gì cơ?” Lương Duy Phong nhếch mày. “Anh có biết vì sao ba năm trước Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên không cần Khương Tuyết Nhu nữa không, bởi vì anh ta trúng phải thuật thôi miên của tôi, tổng giám đốc Lương, thực ra tôi khá có tác dụng đó chứ, đặc biệt về mặt khống chế tâm lý con người.
Nhạc Hạ Thu cười nhẹ cắn lấy cổ anh ta: “Từ lần đầu tiếp xúc với anh, tôi đã nhìn ra được, người có thể nhấn nhịn nhiều năm như vậy thật không bình thường, sợ là sở Minh Khôi bây giờ chính là anh của tương lai ấy nhỉ.”
Đáy mắt Lương Duy Phong xẹt qua một tia sáng.
Khó trách ba năm trước, Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên không cần Khương Tuyết Nhu nữa. Nếu nói như vậy, người phụ nữ tên Nhạc Hạ Thu này đúng là có thể lợi dụng được.
Thêm nữa, người phụ nữ từng thuộc về Hoắc Anh Tuấn, anh ta cũng không ngại thử xem. “Được, tôi giúp cô. Lương Duy Phong nắm chặt lấy cắm Nhạc Hạ Thu, mang theo dục vọng dồn lên não hôn xuống.
Lâm Minh Kiều nằm viện ba ngày mới xuất viện. Nhưng không phải quay về vườn hoa Tâm Giang mà bị người nhà họ Tống đón tới biệt thự nhà họ.
Có sự giúp đỡ nhà họ Tống, Khương Tuyết Nhu cũng bắt tay vào việc chuyển tới phía bên Lương Duy Phong. Ban đầu cô cũng muốn đưa Hiểu Lãnh theo, nhưng Hiểu Lãnh nói muốn ở lại bên cạnh Diệp Gia Thanh nên cô cũng đành thôi. “Đây là phòng ngủ của tổng giám đốc Lương ạ. Điền
Minh Châu giúp cô chuyển hành lý vào trong, “.được, cảm ơn cô. Khương Tuyết Nhu nhìn căn phòng này, rất sạch sẽ sáng sủa, tầm nhìn rất tốt, nhưng nghĩ tới việc sau này phải ở chung phòng với Lương Duy Phong, cô vẫn cảm thấy một loại áp lực rất lớn. “Đừng ngại, nếu có gì cần cứ nói thẳng với tôi.” Lúc Điền Minh Châu rồi đi, ánh mắt sắc bén lướt qua chiếc
giường rộng rãi.
Ha, đều là nơi cô ta ngủ tới phát ngán luôn rồi, chỉ đáng thương Khương Tuyết Nhu không biết sự thật. Sau khi Điền Minh Châu rời đi, Khương Tuyết Nhu bắt tay vào làm cơm.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!