Ủng hộ nhóm dịch truyện và vào nhóm kín theo link để đọc nhiều hơn
Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của Khương Tuyết Nhu trở nên lạnh đi một chút, “Mạnh tiểu thư, tôi biết rõ cô thích Hoắc Anh Tuấn, nhưng Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình. Cô không thể đổ oan cho tôi. Xin hãy chú ý đến gia giáo của bản thân.”
“Một người phụ nữ vô liêm sỉ như cô có quyền gì mà dạy tôi?” Mạnh Tử Hàm hét lên.
“Chúng tôi không đủ tư cách, nhưng tôi có thể tìm mẹ và ba của cô.” Lâm Minh Kiều tá hỏa nói, “Để bọn họ dạy dỗ lại con gái.”
Mạnh Tử Hàm cười khẩy, “Lâm Minh Kiều, cô phải đối đầu với tôi như vậy mới được sao? Để tôi nhắc nhở cô. Nói trắng ra, cô chỉ là con gái nuôi của chú Tống mà thôi, còn không phải con ruột. Còn nữa, mọi người đều biết Tống gia nhận cô là con gái nuôi, là vì cô bị Tống Dung Thời ngủ qua nhưng không chịu trách nhiệm, thương hại cô nên mới nhận cô. ”
Sắc mặt Lâm Minh Kiều đột nhiên tái nhợt.
“Câm miệng.” Sau lưng, tiếng gầm của Mạnh nghị viên đột nhiên vang lên.
Mạnh Tử Hàm sửng sốt, vừa nhìn lại đã nhận ra, không chỉ có cha mẹ, Lâm Thanh Phương và Tống Thành Duệ đều đã đứng ở phía sau mình từ lúc nào.
Lâm Thanh Phương lộ vẻ tức giận, “Mạnh Quốc Xuyên, anh thường giáo dục con gái như thế này sao? Chúng tôi Tống gia mấy ngày trước mới tổ chức tiệc công khai, để chứng minh cho thế giới bên ngoài thấy Minh Kiều là người của Tống gia chúng tôi. Đúng vậy. Tuy con bé không phải ruột thịt, nhưng mọi người ở Tống gia đều coi con bé như người nhà của mình, hóa ra trong suy nghĩ gia đình anh lại coi thường con gái tôi như thế này. ”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!