Đọc truyện hay Cưới Trước Yêu Sau: Mặc Thiếu Sủng Vợ Thành Nghiện
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Tống Dung Đức, mời anh lập tức rời khỏi chỗ này, đừng quấy rầy bà Tống và cô Lâm đi dạo.” Một vệ sĩ lạnh lùng gọi thẳng tên của anh ta.
Tống Dung Đức mất mặt: “Hà Tứ, anh đối xử với tôi như vậy thì không sợ tôi quay về nhà họ Tống. . . .”
“Anh không thể quay về nhà họ Tống đâu.” Bảo tiêu nhàn nhạt nói: “Ông cụ Tống nói sẽ không bao giờ cho anh quay về, ông cụ luôn nói được sẽ làm được.”
“. . .”
Tống Dung Đức ngẩn ra.
Đúng vậy, ông nội của anh ta luôn nói được sẽ làm được.
Anh ta không ngờ ông cụ Tống tàn nhẫn như vậy.
Hốc mắt của anh ta chua xót, anh ta xoay người chật vật và chán nản rời đi.
Trong lòng anh ta rất không thoải mái, anh ta nghĩ tới Nhạc Hạ Thu cũng ở đây nên định gọi cho cô ta xem có nhận được lời an ủi này không, nhưng Nhạc Hạ Thu không nghe máy.
Cuối cùng anh ta đành phải đến bệnh viện tìm Quý Tử Uyên.
Quý Tử Uyên đang bận rộn xem lịch khám bệnh, lúc anh ta đến vô cùng oan ức, đứng đó giống như một con Husky bị người ta vứt đỏ: “Tử Uyên, hiện tại cậu cũng không muốn nhìn tôi sao, giữa tôi và Hoắc Anh Tuấn, có phải cậu chỉ đứng về phía Hoắc Anh Tuấn đúng không, quả nhiên trong ba người chúng ta thì tôi là người dư thừa.”
Quý Tử Uyên nhíu mày: “Cậu làm gì vậy, đàn ông con trai lại giống như phụ nữ.”
“Tôi nói sự thật.” Mặt Tống Dung Đức u ám: “Tôi đứng ở đây mười phút đồng hồ, tôi luôn nói chuyện với cậu, cậu không thèm nhìn tôi.”
“Bởi vì tôi không muốn nhìn cậu.” Quý Tử Uyên uể oải đặt lịch khám bệnh xuống.
Trái tim Tống Dung Đức tan nát: “Tử Uyên, cậu quá đáng lắm, hôm nay cậu là người thứ hai nói không muốn nhìn thấy tôi.”
“Dung Đức, tôi rất thất vọng với cậu, sáng hôm nay tôi không đến tòa án, nhưng tôi xem trên mạng.”
Quý Tử Uyên nghiêm mặt nói: “Cậu biết rõ Nhạc Hạ Thu nói dối, Hoắc Anh Tuấn chưa từng chạm vào Nhạc Hạ Thu, cậu biết rõ hơn bất cứ ai.”
“. . .”
Tống Dung Đức lúng túng cúi đầu: “Tôi cũng rất tức giận, sau đó tôi đã hỏi Hạ Thu, cô ấy nói luật sư Stevens quyết định như vậy, Stevens không thể thua vụ kiện này.”
***