Hiện tại nhóm kín trên facebook đã ra hơn 100 chương so với web.
Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ kinh phí cho nhóm dịch và vào nhóm đọc ngay nhé.
Sau khi anh ta rời khỏi khách sạn thì lên xe, sau đó tìm một số điện thoại nước ngoài trong danh bạ.
Giọng quyến rũ của một người phụ nữ truyền tới: “Ba năm rồi, Lương Duy Phong, cuối cùng anh cũng liên lạc với tôi.”
“Khương Kiều Nhân, cô nên cảm ơn tôi, lúc trước nếu tôi không cầu xin cho cô thì nói không chừng Sở Minh Khôi sẽ không để cô sống, dù sao cô đã trở thành quân cờ vô dụng của ông ta.”
Khương Kiều Nhân im lặng, sau đó cười lạnh: “Mọi người nói Sở Minh Khôi mưu mô thủ đoạn, nhưng tôi thấy anh mới là người mưu mô nhất, từ ba năm trước anh đã bắt đầu lên kế hoạch, Lương Duy Phong, tôi chưa thấy ai ác hơn anh, nghe nói Lục Thanh Minh chết rồi, anh giết chết anh ta.”
Tại đây có hình ảnh
…
Chạng vạng tối.
Khương Tuyết Nhu đi vào biệt thự.
Cô đi vào nhìn thấy Lương Duy Phong mặc tạp dề thò đầu từ trong phòng bếp ra: “Em chờ thêm chút nữa, sẽ có cơm ăn.”
“Được.”
Khương Tuyết Nhu ngồi xuống ghế sô pha nhìn điện thoại của Lương Duy Phong trên bàn.
Trái tim của cô không nhịn được đập thình thịch.
Cô rất muốn xem trong điện thoại của anh ta có tin tức của Khương Kiều Nhân không.