Hiện tại nhóm kín trên facebook đã ra hơn 100 chương so với web.
Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ kinh phí cho nhóm dịch và vào nhóm đọc ngay nhé.
Chương 1332
“Chẳng qua…”
Anh ta lên tiếng, nhướng mày vẻ mặt đầy nguy hiểm, “Tôi không thể chạm vào cô, nhưng cô có thể nhịn không được mà chạm vào tôi?”
Khương Tuyết Nhu ngơ ngác nhìn anh ta.
“Tôi biết cô rất kiên cường và nhịn cũng rất giỏi . Tôi đã tận mắt chứng kiến điều đó, cho nên tối nay tôi đã bổ sung rất nhiều tình được( xuân dược) . Hiện tại cô vẫn có thể tỉnh táo, nhưng chỉ một lúc nữa thôi cô sẽ khó chịu, ngay cả tôi cô cũng không còn nhận ra là ai nữa,” Cô sẽ điên cuồng như một con mèo trong thời kỳ động dục, mà không có bất kỳ lý trí gì . ”
Lương Duy Phong không chút khách khí nói: “Tôi rất muốn xem bộ dạng kích tình của cô khi bổ nhào vào người tôi.” Khương Tuyết Nhu đáy mắt đầy vẻ lo lắng.
Cô có thể cảm nhận được từng đợt nhiệt nóng rực trên người càng lúc càng mạnh, giống như có vô số con kiến đang cắn xé cô vậy, thật khó chịu.
Cô há mồm thở dốc.
Mỗi một lỗ chân lông trên người cô đều ngứa ngáy muốn nổ tung.
Lương Duy Phong lẳng lặng ngồi bên cạnh cô, nhìn cô dùng sức cắn nát môi mình, nhìn cô khó chịu dùng tay bấu mạnh tay mình ,khuôn mặt cũng trở nên đỏ bừng.
Ngay cả ánh mắt của cô cũng càng ngày càng nóng.
“Em yêu, em muốn kiềm chế bản thân sao.” Lương Duy Phong nhếch mép cười trên sự đau khổ của người khác.
“ Anh là đồ khốn.” Khương Tuyết Nhu,cô cảm thấy mọi thứ trước mắt đều mờ mịt.
Cô muốn dội nước lạnh, nhưng thân thể lại bị trói chặt.
“ Phanh” một tiếng.
Cánh cửa cuối cùng cũng bị đá văng.
Lục Thiên Bảo trực tiếp xông vào, Khương Tuyết Nhu nhìn thấy hắn, rốt cuộc cô cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may … mà kéo dài được thời gian, cuối cùng cũng chờ được Lục Thiên Bảo đến cứu.
“Lương Duy Phong,(cmn đồ tiểu nhân, phụ nữ cũng đánh),đồ đánh đàn bà chết tiệt, đồ khốn nạn.” Lục Thiên Bảo thấy cô bị thương liền xông vào đánh Lương Duy Phong.
“Lục Thiên Bảo, chỉ một mình ngươi( cậu) mà muốn giải cứu cô ấy,ngươi( cậu) nằm mơ đi.”
sẽ rất đặc sắc .”
“Không biết xấu hổ.” Lục Thiên Bảo hận đến nghiến răng , “Lương Duy Phong, chỉ cần hôm nay anh buông tha cho chúng tôi, chúng tôi coi như hôm nay không có chuyện gì xảy ra.”
“Cậu tưởng rằng tôi sẽ tin cậu sao.”
Trong bất tri bất giác cả hai lao vào nhau chiến đấu như mãnh thú.
Lục Thiên Bảo hiển nhiên không ngờ Lương Duy Phong lại giỏi võ như vậy, anh càng không lo đám sát thủ kia sẽ tới.
***