được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Nhưng bây giờ cô không còn ở đó nữa, Quý Tử Uyên không khỏi đau lòng, cả người như tê dại.
Người ngoài nói anh là kẻ đào hoa, vô tâm và tàn nhẫn, bỏ rơi phụ nữ khi chơi chán, yêu một người là như thế nào, anh thật sự không hiểu.
Quý Tử Uyên đứng trước cửa sổ, châm một điếu thuốc, đưa vào miệng.
Trong khói thuốc, anh nhớ tới lần đầu tiên học trung học, cùng Nhạc Tiếu Nhi nếm trải mùi vị lần đầu tiên.
Con trai và con gái, bản năng thuần tuý và cảm giác ngây thơ.
Khi đó, Nhạc Tiếu Nhi ngây ngô, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng che kín nét đẹp động lòng người.
Sau này, trong trí nhớ của anh không còn người phụ nữ nào nữa.
Có lẽ kiếp này anh sẽ không bao giờ gặp lại người tên Nhạc Tiếu Nhi nữa.
Nếu anh gặp lại cô ấy, anh nên nói gì ?
Thật xin lỗi?
Tôi trách nhầm em rồi?( hóng ngày anh bị nghiệp quật tơi bời)
Chỉ là tất cả đều vô dụng, chết đi không thể sống lại.
. . .
Trong phòng bệnh.
Khương Tuyết Nhu không hề nói lời nào, khuôn mặt nhỏ xinh tràn đầy đau lòng.
Hoắc Anh Tuấn cẩn thận gọt cam ở bên cạnh, anh hiểu Nhạc Tiếu Nhi là nỗi đau của cô.
Bây giờ, anh không nói lời xin lỗi nữa, vết thương đã tạo thành, và anh chỉ có thể bù đắp cho cô.
“Khương Tuyết Nhu, anh sẽ cùng em tìm ra sự thật năm đó, để kẻ phạm tội thật sự sẽ bị pháp luật trừng trị.” Hoắc Anh Tuấn bóc một lát cam đưa cho cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!