“. . . Lời cô ta nói làm cho tớ buồn nôn.” Trán Khương Tuyết Nhu đầy vạch đen nói.
“Ha ha, tớ hiểu, một lần mang thai ngốc ba năm.” Lâm Minh Kiều xấu hổ cười cười: “Không lẽ diễn xuất của Nhạc Hạ Thu làm cho thẩm phán cảm động đó chứ.”
“Nếu thẩm phán nam thì sẽ động lòng, nhưng thẩm phán nữ thì . . .” Khương Tuyết Nhu cười cười.
Nguyễn Nhan nhìn cô một cái, nói tiếp: “Đàn ông thường dễ mềm lòng với nước mắt của phụ nữ, nhưng thẩm phán là phụ nữ nên không mềm lòng, ngược lại sẽ không thích người phụ nữ dùng nước mắt để nhận sự đồng cảm, cô không tin thì nhìn xem đa số đàn ông mềm lòng với Nhạc Hạ Thu, nhưng phụ nữ thì khịt mũi coi thường.”
Lâm Minh Kiều nhìn một cái, sau đó nhìn hai bên: “Tôi phát hiện hai người rất ăn ý.”
“Không phải là ăn ý, là suy đoán bình thường thôi.” Khương Tuyết Nhu cười cười.
“Không sai.” Nguyễn Nhan gật đầu.
Lâm Minh Kiều đen mặt lại: “Đủ rồi, đừng nói như tớ không thể suy đoán bình thường được không.”
“Cậu nói tớ mang thai, cậu cảm thấy mình có thể suy đoán bình thường được à.” Khương Tuyết Nhu đả kích.
Lâm Minh Kiều: “. . .”
Thẩm phán chờ Nhạc Hạ Thu khóc xong thì nói với Hoắc Anh Tuấn: “Mời nguyên cáo phát biểu.”
Hoắc Anh Tuấn đứng dậy, anh nhìn qua Nhạc Hạ Thu, dưới mái tóc đen ngắn lộ ra khuôn mặt anh tuấn đầy buồn rầu và hối hận: “Nếu như người khác hỏi tôi rằng mối tình đầu là gì, vậy tôi sẽ cảm thấy là một cơn ác mộng, tôi hối hận lúc trước lại quen biết cô, bởi vì cô ta là ánh sáng thời niên thiếu của tôi cho nên tôi xem cô ta là người nhà, hơn mười năm qua, cho dù cô hay là người nhà của cô, tôi muốn cho các người những gì mình muốn, mấy năm trước cô mất tích, tôi mới kết hôn.”
“Tôi và vợ mình chỉ là kết hôn hợp đồng, nhưng sau đó tôi ở bên cạnh cô ấy nên dần yêu cô ấy, sau khi cô quay về, tôi mang theo sự áy náy và biết ơn cô, cô có chuyện gì thì tôi luôn có mặt giúp đỡ đầu tiên, nhưng lại không biết hành động đó đã tổn thương vợ mình, tôi và vợ mình phải xa cách suốt ba năm.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!