Trước đó anh nói một đoạn văn hối hận để làm nền, sau đó dẫn dắt theo hướng tích cực trong xã hội.
Vụ kiện này quá nổi tiếng, cho nên thẩm phán sẽ nhìn theo hướng tích cực trong xã hội.
Quả nhiên, thẩm phán nghe xong thì mặt nghiêm túc thảo luận với hai thẩm phán khác rồi nói: “Sau hai lần mở phiên toà, chúng tôi đã nghe hai bên trình bày, tiếp theo tôi sẽ tiến hành tuyên án:
Tôi cho rằng Nhạc Hạ Thu nên lập tức trả ba trăm nghìn tỷ và biệt thự ven biển cho Hoắc Anh Tuấn, số tiền kia vốn không thuộc về cô, hơn mười năm qua, Hoắc Anh Tuấn tiêu tiền lên người Nhạc Hạ Thu cũng không cần phải trả về, coi như đó là trừng phạt Hoắc Anh Tuấn, anh ta là đàn ông, phản bội vợ và con mình nên tự làm tự chịu.”
Thẩm phán lại nhìn về phía Nhạc Hạ Thu: “Vừa rồi nguyên cáo có một câu nói không sai, con người không thể lừa gạt tình cảm để giành lấy lợi ích, cô có những thứ mà rất nhiều người trên thế giới cố gắng cả đời cũng không có được, làm người không nên quá tham lam.”
“Vụ kiện chính thức kết thúc, kết thúc phiên toà.”
Thẩm phán rời đi.
Nhạc Hạ Thu tuyệt vọng ngã xuống ghế.
Ba trăm nghìn tỷ của cô ta phải trả lại giống như tạt nước đi.
Thậm chí, cô ta còn bị thẩm phán răn dạy.
Đối với cô ta mà nói thì đúng là họa vô đơn chí.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!