“Hôm qua tôi đi qua đưa đồ cho cô ấy, nhìn thấy Giang Bồi Viễn tát vào mặt cô ấy, tôi lúc đó bực mình đến phát điên lên, bởi vì cô ấy mang thai bốn tháng, trước đó suýt chút nữa đã sảy thai. Chúng tôi Tống Gia đều rất chú ý cẩn thận, không nghĩ tới. . . Thật xin lỗi.”
Anh cúi người cúi đầu, “Về phần tôi đánh Tân Giai Linh, là vì cô ta đứng trước mặt chắn cho Giang Bồi Viễn. Tôi nhất thời không kiềm chế được tức giận.”
Các phóng viên ở lại một lúc, có lẽ không ai nghĩ rằng lúc này Lâm Minh Kiều đang mang thai.
“Đây không có khả năng đi, cô ấy bộ dạng như vậy, nơi nào giống như là mang thai bốn tháng.” Có phóng viên chất vấn lên.
“Đây là phiếu thu, liên quan đến việc đi khám thai. Gần đây hàng tháng đều đi khám thai đúng hẹn.”
Tống Dung Đức trực tiếp phóng to tờ mẫu thử thai trên màn hình lớn phía sau, “Thử hỏi, vợ các anh đang mang thai bốn tháng bị người ta đánh các anh sẽ ra sao? Tôi thừa nhận là mình tương đối bốc đồng. Tôi xin lỗi. Trong trường hợp đó, tôi thậm chí có thể mất tỉnh táo.”
Phóng viên nói: “Nhưng theo tôi biết, chính là Lâm tiểu thư nhắm tới Giang thị trước, nếu không Tân Giai Linh sẽ không đến gặp Giang tiểu thư làm phiền, quỳ xuống đất van xin, Lâm tiểu thư dáng vẻ đều một bộ hờ hững,thờ ơ và kiêu ngạo.”
Lâm Minh kiều cau mày: “Có lẽ các người đều đã xem video trực tiếp, vậy tôi nghĩ các người cũng đã nhìn thấy.Tôi từ đầu đến cuối chưa từng đụng vào Tân Giai Linh, nhưng cô ấy đột nhiên xuất hiện, quỳ trên mặt đất cầu xin tôi, chính tôi còn không hiểu có chuyện gì, nói thẳng ra là tôi không quen cô ấy và có quan hệ không tốt, cho tôi hỏi tại sao phải chăm sóc cô ấy, nghe giọng cô ấy tôi thấy buồn nôn nên muốn trực tiếp bỏ đi nhưng cô ấy đã níu kéo tôi và không cho đi.”
“Cô đang nói quá nhiều.” Một số phóng viên chỉ trích cô.
“Chẳng lẽ tôi nhất định phải giả dạng đối với Tân Giai Linh tràn ngập thiện ý. Xin lỗi, ghét là ghét, giống như là khi còn hẹn hò với Giang Bồi Viễn, Tân Giai Linh luôn xuất hiện dưới danh nghĩa Thanh mai trúc mã làm em gái của chúng tôi. Mọi người đã thử qua cảm giác cặp đôi đi mua sắm, xem phim, hẹn hò, ăn uống, bạn trai với em gái hàng xóm chưa?”
Lâm Minh Kiều nói với vẻ chán ghét: “Tôi lúc đầu chính là chịu không được điểm ấy mới cùng Giang Bồi Viễn chia tay. Chuyện này tôi tin tưởng Giang thị ở Thanh Đồng rất nhiều nhân viên trong công ty đều là tận mắt nhìn thấy, tôi cùng Giang Bồi Viễn kết giao trong lúc đó, Tân Giai Linh trên cơ bản mỗi giờ mỗi khắc đều cùng Giang Bồi Viễn ở cùng một chỗ, xin lỗi tôi không có như vậy khoan dung độ lượng, tôi rất chán ghét người phụ nữ này.”
“Vậy cô nhắm vào Giang thị là vì ghét cô ấy?” Phóng viên sắc bén hỏi.
Tống Vương Quý lại cầm lấy một phần báo cáo: “Chúng tôi đã hỏi cơ quan quản lý về vấn đề này. Nhiều sản phẩm nổi tiếng của Giang thị có chứa acrylamide. Cơ quan quản lý đang điều tra vì lượng thành phần trong đó đã vượt quá mức tiêu chuẩn quốc tế quy định, đồng thời hàm lượng đường trong đó cũng vượt tiêu chuẩn.”
“Không tin thì mọi người có thể đọc bản báo cáo kiểm tra này. Chuyện này quá đáng. Giang thị đã bị yêu cầu chấn chỉnh và ngừng sản xuất. Giang thị sốt sắng muốn mở chi nhánh ở Kinh Đô, nhưng Giang Bồi Viễn vì không Có năng lực để giải quyết nguy cơ lần này. Trong cơn khủng hoảng, anh ta vu hãm Minh Kiều nói là Minh kiều nhắm vào anh ta bởi vì anh ta muốn Minh kiều giúp Giang thị vượt qua cơn nguy kịch này.”
Các phóng viên nhìn nhau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!