“Chết rồi, tối hôm qua tôi về muộn quá. Thị vệ nói Khương Kiều Nhân muốn trốn thoát, cô ấy đã ngã từ trên lầu xuống đất. Hiện thi thể đã được đưa về nhà tang lễ.”
Khương Tuyết Nhu sững sờ.
Cả người hơi ngẩn ra.
Khương Kiều Nhân đối với cô là cái gì, là một người nhiều thủ đoạn khó có thể đối phó cô ta, sao cô ta có thể đột nhiên chết như thế này.
Cô ta dày công ngụy tạo nói dối hết này đến lần khác, cô ta làm cho mình trở thành con gái của Khương Tụng, cô ta muốn báo thù mình và Hoắc Anh Tuấn, bây giờ bản thân mình thì không sao nhưng cô ta lại chết đột ngột như vậy?
Cô cảm thấy như mình đang mơ.
“Khương Kiều Nhân sao có thể dễ dàng chết như vậy.” Khương Tuyết Nhu thì thào nói: “Cô ta sẽ không giả bộ chứ.”
“Thật .” Thương Dục Thiên gật gật đầu, trầm mặc, “Không phải mới một người chết sao? Cô có gì mà ngạc nhiên.”
Khương Tuyết Nhu cười khổ, “Có thể chú không biết, tôi cùng Khương Kiều Nhân đấu với nhau mấy năm, lần nào tôi cũng sắp thắng, thì cô ta cũng lật ngược tình thế làm cho cuộc sống của tôi với bạn bè tôi khổ sở. Chỉ nghĩ đến đường cùng là chết chung với cô ta, tôi không mong đấu thắng được cô ta ”.
Thương Dục Thiên nhìn cô thật sâu, thấy cô thật sự bị Khương Kiều Nhân ép đến mức này, đương nhiên không thể không nói đến ông và Khương Tụng là nguyên nhân.
“Tôi đã kiểm tra thi thể của Khương Kiều Nhân. Cô ta bị đẩy xuống lầu. Trong biệt thự lúc đó, ngoài quản gia và người hầu ra chỉ còn có thị vệ.”
Khương Tuyết Nhu sững sờ, suy nghĩ vài giây rồi nói: “Quản gia và người hầu nếu đẩy người xuống lầu nhất định sẽ thu hút sự chú ý của thị vệ. Trừ khi bọn họ đang mạo danh là thị vệ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!