Đôi mắt bà ấy đầy sóng gió hận thù.
Diệp Gia Thanh giật mình, ông cảm thấy Khương Tụng ở trước mặt mình có chút cố chấp và có vấn đề thần kinh.
Ông thực sự lo lắng rằng một ngày nào đó hai mẹ con sẽ rơi vào cảnh giết nhau.
“Khương đổng, đây là … Tóc của Khương Tuyết Nhu.”
Diệp Gia Thanh bỏ vài sợi tóc trên bàn, “Nếu không tin tôi, em có thể mang về đảo kiểm tra quan hệ mẹ con. Ở đó có tất cả những người mà em tin tưởng, không ai có thể lừa gạt. Về phần em, em nói là đã làm xét nghiệm với Khương Kiều Nhân. Tôi muốn hỏi có phải là em đã tự làm xét nghiệm quan hệ mẹ con . ”
“Là con trai tôi làm, ý anh là tôi không thể tin tưởng con trai?” Khương Tụng có chút không tin ông.
“Khương đổng sợi tóc đó có thể là thật, nhưng em có từng nghĩ tóc đó thật sự là của Khương Kiều Nhân không? Chính mắt nhìn thấy tóc bị kéo ra khỏi đầu của cô ấy.”
“Câm miệng, Kiều Nhân đã chết, các người một mực muốn bôi nhọ danh dự tín của con bé,” Khương Tụng không đành lòng đập bàn đứng lên.
Diệp Gia Thanh kiên nhẫn nói, “Khương Đổng, tôi cũng muốn tìm xem ai là con gái ruột. Em nói kiểm tra quan hệ mẹ con Khương Kiều Nhân là con của em, nhưng tôi cũng có kiểm tra quan hệ cha con Tuyết Nhu kỳ thực là con gái tôi.” Tôi và em thì chỉ có một đứa con gái, bây giờ là phải tìm ra đứa con gái của chúng ta năm đó. Nếu Khương Tuyết Nhu là giả, em không cần làm, tôi sẽ đích thân trừng trị cô ấy. Thi thể của Khương Kiều Nhân đã được hỏa táng từ lâu, tôi không thể lấy được. Đây là thứ tôi lấy ra khỏi đầu Khương Tuyết Nhu. Tôi không cần phải nói dối. Tôi cũng giống như em, muốn tìm ra sự thật. ”
Ngừng một chút, ông thấy Khương Tụng nhíu mày, như có điều suy nghĩ sâu xa, vội vàng thấp giọng nói: “Em có thể nghi ngờ chồng em là Thương Dục Thiên đã yêu Khương Tuyết Nhu, bởi vì cô ấy cũng giống như em khi xưa.” Em cho rằng mục đích của Thương Dục Thiên không đơn thuần, nhưng tôi đối với Khương Tuyết Nhu không có bất kỳ tình cảm nam nữ nào. Cho nên nếu tôi ngụy tạo nói cô ấy là con gái tôi để em tin rằng đó là con chúng ta. Tôi nghĩ điều đó không cần thiết. ”
Khương Tụng trầm ngâm nhìn ông ấy, không nói gì..
Diệp Gia Thanh nói: “Khương đổng, thật ra chỉ là gửi tóc đi và em có thể gọi điện thoại, hiện tại chỉ cần giữ bí mật chuyện này, ngoại trừ em và mấy vệ sĩ xung quanh, đừng để cho ai biết chuyện. Dù cho Khương Tuyết Nhu và Thương Dục Thiên nhúng tay cũng không làm gì được trên đất của em. ”
“Thành thật mà nói, hai người sẽ không vô duyên mà dáng dấp lại giống nhau như vậy, hơn nữa Khương Tuyết Nhu không những giống em mà ánh mắt của con bé cũng giống tôi, đồng thời Khương Tuyết Nhu cũng giống chị gái Diệp Minh Ngọc, con gái riêng của tôi.
Nói xong, ông ấy từ trong túi móc ra năm tấm ảnh, “Hãy nhìn xem. Trong năm tấm ảnh này, một tấm là của Khương Tuyết Nhu, tấm còn lại là con gái của tôi Diệp Minh Ngọc, còn một tấm là Khương Kiều Nhân chưa phẫu thuật thẩm mỹ. Còn hai tấm hình nữa là của tôi với em hồi còn hẹn hò, em nhìn và so sánh, tôi nhắc em rằng con nào cũng có nét giống cha mẹ, không nói đến chuyện phẫu thuật. Tôi đi đây. “( ơ Diệp Minh Ngọc là con gái Diệp Diệu Đông chứ)
Ông ấy nói xong, xoay người mở cửa rời đi.
Khi đi ra ngoài, ông liếc nhìn bà ấy trong lòng thở dài, hy vọng bà ấy còn có thể phân biệt được, Khương Tụng mà ông biết không nên dễ dàng bị thuốc khống chế như vậy.
Trong phòng làm việc, ánh mắt của Khương Tụng bất giác rơi vào những bức ảnh đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!