Khương Tuyết Nhu cổ họng hơi chát chát, cô trầm mặc nhìn Lãnh Lãnh, “Lãnh Lãnh, đêm nay sẽ rất nguy hiểm, con có chắc là muốn đi không?”
“Mẹ, con không sợ, con không muốn lúc nào cũng trốn ở phía sau mẹ, cứ như vậy thì con rất vô dụng.” Lãnh Lãnh nghiêm túc nói.
Khương Tuyết Nhu cười khổ, cô thật sự không nghĩ đứa bé còn nhỏ mà đã tạo áp lực lớn cho mình như vậy, nhưng Lãnh Lãnh rất kiên quyết nên cô không làm gì được..
“Tuyết Nhu, tôi dùng tính mạng cam đoan với em, sẽ bảo đảm sự an toàn của Lãnh Lãnh.”
Hoắc Anh Tuấn thề rất nghiêm túc.
Khương Tuyết Nhu bối rối, “Anh chỉ mang một đứa nhỏ vào, Mạnh gia có đồng ý không?”
“Mạnh Tử Hàm còn chưa có được tôi, cô ta sẽ nói giúp tôi.” Hoắc Anh Tuấn nhếch miệng cong lên tự giễu.
Khương Khuynh Tâm có chút im lặng.
Nhưng nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, dường như cô cũng hiểu được tâm tư của Mạnh Tử Hàm.
Hoắc Anh Tuấn lúc trước đã cự tuyệt Mạnh Tử Hàm, Mạnh Tử Hàm nhất định là sẽ không can tâm. Hoắc Anh Tuấn dáng dấp quả thực rất đẹp, dù sao cũng từng là người giàu nhất Nguyệt Hàn, phụ nữ rất muốn chinh phục được anh.
Cô mặc kệ anh, mà cúi đầu ôm Lãnh Lãnh “Hứa với mẹ, bất cứ lúc nào thì sự an toàn của con là quan trọng nhất.”
“Ừm, mẹ hãy yên tâm.”
Lãnh Lãnh hôn cô một cái, sau đó quay đầu liếc Hoắc Anh Tuấn một cái, “Đi thôi.”
Hoắc Anh Tuấn không nhúc nhích, nhìn Khương Tuyết Nhu có chút mất tự nhiên, “Tuyết Nhu, em có chuyện gì muốn nói với tôi sao?”
“Nói cái gì.” Khương Tuyết Nhu vẻ mặt lãnh đạm, làm bộ như không hiểu được ánh mắt anh có một tia sáng đang mong đợi điều gì đó.
Hoắc Anh Tuấn: “…”
“Sự an toàn của ông không quan trọng đối với mẹ.” Lãnh Lãnh lạnh lùng như dao cắt nói.
Hoắc Anh Tuấn nghiến răng, quên đi, khi giải quyết xong vấn đề này thì anh sẽ tính sổ cô.
Sau khi bọn họ rời đi, Khương Tuyết Nhu đành phải gọi điện thoại cho Nguyễn Nhan, “Xin lỗi, đêm nay tôi không đi được.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!