Lâm Minh Kiều cười tủm tỉm nói: “Hơn nữa, bà ấy nói những cặp vợ chồng bà ấy giới thiệu đều là những người có nhân phẩm tốt, gia cảnh bậc nhất, cha mẹ người đàn ông này đều rất yêu thương hòa thuận.”
Khương Tuyết Nhu lúng túng cắn môi nói: “Thật ra thì … tớ và Hoắc Anh Tuấn sắp quay lại với nhau rồi.”
“Cái gì?” Lâm Minh Kiều mở miệng nói hai từ này như muốn nổ tung.
“Bình tĩnh một chút, đừng làm đứa nhỏ trong bụng sợ.” Khương Tuyết Nhu vội trấn an xoa dịu.
“Không phải, mấy ngày trước cậu nói với tớ là chia tay với Hoắc Anh Tuấn rồi sao, chuyện của anh ta với Mạnh Tử Hàm một xu cũng không có liên quan gì đến cậu, còn chưa được bao lâu thì cậu lại nói hai người muốn quay lại với nhau.”
Lâm Minh Kiều căm ghét, anh mắt sắt thép nhìn cô, “Tớ biết Hoắc Anh Tuấn không phải thật lòng theo đuổi Mạnh Tử Hàm, nhưng cậu cũng không có lòng tự trọng sao, ít nhất thì cậu cũng phải hành hạ anh ta thêm mấy tháng nữa, lúc này còn chưa được một ngày.”
Khương Tuyết Nhu ảo não cúi đầu, cảm thấy mình thật không có tiền đồ.
Buổi sáng thì rất kiên quyết nhưng đến chiều thì tước vũ khí và đầu hàng.
Thực sự là Hoắc Anh Tuấn công kích quá mạnh và những lời mà anh ấy nói quá cảm động.
“Quên đi, có lẽ cậu đã rơi vào bẫy của Hoắc Anh Tuấn và không thoát ra được.” Lâm Minh Kiều bất lực và thất vọng lắc đầu. “Tớ cũng đã nghĩ cho cậu rồi, để tớ giới thiệu cho cậu một vài người đàn ông tốt để cho Hoắc Anh Tuấn hối hận, khó chịu, cảm giác đuổi vợ đi như vào lò thiêu.”
“Tuy rằng tớ có chút dao động với anh ấy nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc tớ vẫn lạnh lùng và ngược anh ấy tơi tả.” Khương Tuyết Nhu cố hết sức để giữ chút thể diện.
“Cũng có lý, vậy cậu ít nhất cũng phải kiên trì tới 3 ngày mới bị anh ấy bắt lên giường.” Lâm Minh Kiều khích lệ nói.
Khương Tuyết Nhu: “…”
Hóa ra ở trong mắt cô ấy, cô chỉ có thể kiên trì được ba ngày?
Quên đi, đừng quan tâm đến lời cô ấy nói.
Sau đó, hai người phụ nữ đang điên cuồng mua sắm trong trung tâm thương mại, đến 6 giờ chiều, cả hai đã mua thành công hơn mười túi.
“Tìm chỗ ăn cơm trước đi, tớ sắp chết đói rồi.” Lâm Minh Kiều lúc này đang mang thai, không nhịn được đói.
“Không cần tìm chỗ, tớ đã đặt trước phòng riêng ở trên lầu rồi.”
“Tốt lắm, cậu biết lo xa, đặt bàn trước ở đó cũng rất khó, nghe nói đồ ăn ở đó rất ngon.” Lâm Minh Kiều khen một tiếng rồi hai người đi thang máy lên lầu.
Vào đến phòng thì thấy có người đã đợi sẵn ở đó, người đàn ông ngồi quay lưng ra cửa lật xem menu, trên người mặc áo gió màu be, quần jean xanh, khuôn mặt xinh đẹp nhưng khi người đó quay đầu thì lộ ra khuôn mặt tuấn tú, sáng sủa. Lâm Minh Kiều lập tức cảm thấy hình tượng này có thể làm ảnh bìa của tạp chí hay làm hình nền điện thoại di động.
Một số người là như vậy, họ được sinh ra để trở thành những ngôi sao.
“Nguyễn Nhan, cô đã trở lại.” Lâm Minh Kiều kinh ngạc, “Vết thương của cô đã lành rồi sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!