Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn

Trái tim của cô đập nhanh, cô vội vàng nhấn nút trả lời.

 

“Em đưa Đan Nguyệt đi đâu, trong phòng không có, sảnh tiệc cũng không thấy em.”

 

“Tôi lạc đường, bây giờ tôi sẽ đến sảnh tiệc.”

 

Lâm Minh Kiều lấy lại tinh thần, phức tạp nói.

 

Tống Dung Đức vô thức thốt ra: “Đồ ngốc. . . .”

 

Anh ta chưa nói xong đã phải nhịn xuống.

 

Không được, anh ta không muốn ly hôn nên phải khống chế bản thân.

 

“Anh muốn nói cái gì?” Lâm Minh Kiều hỏi, nếu lúc trước thì cô sẽ nổi giận, nhưng cô nhớ tới anh ta vừa giúp mình nên trong lòng cũng không tức giận nữa: “Anh muốn nói tôi là đồ ngốc đúng không?”

 

“Không có.” Tống Dung Đức vội vàng nói: “Lạc đường rất bình thường, suýt nữa anh cũng thế, có cần anh đi đón em không.”

 

“Không cần.”

 

Lâm Minh Kiều cúp máy, không hiểu sao muốn cười.

 

Anh ta lạc đường lúc nào chứ, quen thuộc như nhà mình vậy.

 

Được rồi, anh ta đã thay đổi tính cách, cô không cần gây sự làm gì.

 

Mỗi lần cô tức giận cũng không vui vẻ.

 

Sau khi cô quay lại thì Tống Dung Đức đã chuẩn bị tâm lý bị cô châm chọc, không ngờ Lâm Minh Kiều nhìn thấy anh ta thì không nổi giận mà chỉ hỏi: “Anh ăn xong rồi sao?”

 

“Ăn xong rồi.”

 

Tống Dung Đức bồn chồn trong lòng, chẳng lẽ trước đó Lâm Minh Kiều không biết anh ta muốn mắng cô là đồ ngốc sao?

 

“Vậy anh ôm con đi.” Lâm Minh Kiều đưa Đan Nguyệt cho anh ta.

 

Tống Dung Đức sững sờ.

 

Lâm Minh Kiều ngồi xuống mới phát hiện tất cả mọi người đã ăn xong, trước mặt của cô đặt vào hai chén đầy các món cô thích, còn có rất nhiều hải sản.

 

“Mẹ, mẹ để dành đồ ăn cho con sao, con cảm ơn, mẹ thật là tốt.” Lâm Minh Kiều cười ngọt ngào với mẹ Lâm.

 

Vẻ mặt mẹ Lâm kỳ lạ, Chung Nghệ Vi che miệng cười: “Dung Đức để dành cho con đấy.”

 

Lâm Minh Kiều mở to mắt, cả người sững sờ.

 

Có lẽ cô không ngờ Tống Dung Đức hiểu rõ khẩu vị của mình như thế.

 

“Con nên nói câu này với Dung Đức.” Mẹ Lâm cười cười.

 

“. . .”

 

Tất cả mọi người mập mờ nhìn qua, Lâm Minh Kiều xấu hổ, hận không thể chui xuống gầm bàn.

 

Tống Dung Đức nhìn cô đỏ mặt thì khẽ nhếch môi, lúc đầu muốn trêu chọc mấy câu, có điều. . . Thôi bỏ đi.

 

“Em ăn nhanh lên, đồ ăn nguội thì ăn không ngon đâu.”

 

Anh ta nhắc nhở giống như lúc nãy Quý Tử Uyên đã nói, người như anh ta nên ít nói làm nhiều.

 

“Không sai, con làm cha rồi nên không giống như trước.” Ông cụ Tống hài lòng gật đầu: “Biết đau lòng cho người khác.”

 

“Khụ khụ.” Lâm Minh Kiều suýt nữa bị sặc.

 

Trong lúc cô ăn cơm không dám ngẩng đầu lên.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận