“Chuyện này thật là…”
Lâm Minh Kiều cảm thấy có chút đau buồn, “Từ bỏ tình yêu vì cái gọi là lợi ích, hy sinh hôn nhân của chính mình, thật ra, sinh ra trong một gia đình giàu có như cậu thật đau khổ … Quên đi, chị ấy có thể không cảm thấy được. Đối với con người, lợi ích gia đình có thể quan trọng hơn tất cả mọi thứ khác. ”
Cô không có thiện cảm với Tống Quân Nguyệt.
Bởi vì chính Tống Quân Nguyệt đổi thuốc tránh thai khiến cô có thai.
Là Tống Quân Nguyệt uy hiếp cô, khiến cô nhất định phải sinh đứa nhỏ này cho Tống gia.
“Đừng nói như vậy, một số người không có quyền lựa chọn.”
Tống Thanh Duệ thở dài nói: ” chị Quân Nguyệt là chị cả của chúng ta, gia gia đặt áp lực nặng nề, Dung Đức, Hưng Thần và tôi từ nhỏ đã tương đối nghịch ngợm, nhưng Tống gia lại rất nghiêm khắc giáo dục thế hệ trẻ., Nhưng chúng tôi chỉ nghĩ đến vui chơi, chị không thể tưởng tượng được, chúng tôi phải học tiếng Anh từ lúc hai tuổi, tiếng Pháp ba tuổi, tiếng Đức bốn tuổi, đứa trẻ nào thích học hành chứ. Vì vậy, chúng tôi bỏ học, khóc lóc, không chịu học, hồi đó ông tôi rất nghiêm khắc và thường đánh chúng tôi bằng gậy tre, lúc đó chị Quân Nguyệt đã đứng lên cầu xin cho chúng tôi ”.
“Ông nội nói cũng hy vọng thế hệ trẻ chúng tôi có thể duy trì tương lai của Tống gia, lúc đó chị Quân Nguyệt nói đỡ cho chúng tôi, chị ấy nói chúng tôi còn nhỏ, ông nội không nên ép chúng tôi. Chị ấy sẽ vì Tống gia mà làm việc chăm chỉ và phát triển Tống gia, để bắt đầu một tương lai, ông nội nói chị ấy đừng có hối hận về lựa chọn của mình, chị ấy nói không, bởi vì có chị ấy, nên chúng tôi mới có tuổi thơ vô lo vô nghĩ, khi chúng tôi chơi đùa mỗi ngày, chị ấy phải tiếp tục tham gia huấn luyện, khóa học, và lúc chúng tôi mệt mỏi nghỉ ngơi, chị ấy vẫn thức cả đêm để đọc thuộc lòng. ”
“Người bên ngoài đều nói chị Quân Nguyệt tàn nhẫn, vô tình, là nữ ma đầu, ôi, vì Tống gia gánh tất cả trách nhiệm, những chuyện không thể chịu nổi đều là chị ấy gắng sức làm, để giữ gìn thanh danh trong sạch cho chúng tôi.”
Lâm Minh Kiều bối rối.
Có lẽ Tống Lão Gia tốt với cô ấy đến mức cô ấy nghĩ ông đối với tất cả mọi người đều là như vậy.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì…. nếu như Tống Lão Gia thật sự là người hiền lành như vậy, Tống gia làm sao có thể có ngày hôm nay.
Cô không thể tưởng tượng được mình sẽ suy sụp như thế nào nếu cô được sinh ra ở Tống gia.
Tống Thanh Duệ nhìn cô cười: “Giống như ông nội nói, cô được hưởng vinh hoa phú quý mà Tống gia mang đến cho cô thì phải trả giá cho Tống gia, không thể chỉ biết nhận mà không cho đi cái gì.”
Ngừng một chút, anh lại phức tạp nói: “Lúc đầu đổi thuốc tránh thai là do ông nội sắp xếp, ép cô sinh đứa bé này, cho dù lúc đó không có chị Quân Nguyệt, người khác cũng sẽ xông tới uy hiếp chị, chị ấy chỉ đóng vai người xấu thôi. Vì ai cũng muốn trở thành người tốt, đâu ai muốn trở thành người xấu, ngay cả bố mẹ chị ấy cũng không ngoại lệ. ”
Lâm Minh Kiều im lặng.
Sau khi hiểu ra một phần sự thật, cô đột nhiên có chút cảm tình với Tống Quân Nguyệt.
Một người phụ nữ phải có một trái tim mạnh mẽ mới có thể gánh vác mọi khó khăn cho người khác.
“Mà này, trước đây chị ấy du học ở đâu vậy?”
“Nước M.” Tống Thanh Duệ nói, “Học viện công nghệ California.”
Lâm Minh Kiều sững sờ, anh trai cô cũng học đại học ở đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!