Lâm Minh Kiều hừ một tiếng rồi rời đi.
Những ấn tượng tốt về anh hôm nay đều bị hủy hoại.
Tống Dung Đức không có nơi nào để trút giận, chỉ có thể trừng mắt nhìn Tống Thanh Duệ, “Không biết nam nữ thụ thụ bất thân hay sao, Tống Thành Duệ, sau này giữ khoảng cách với chị dâu một chút.”
“Nếu như anh đối với chuyện này mà vẫn không hiểu không trân quý, em không ngại rút ngắn khoảng cách của chúng em một chút.” Tống Thanh Duệ hơi nhướng mày ôn hòa.
“Ý cậu là gì?” Tống Dung Đức trong lòng trầm xuống, nắm lấy cổ áo Tống Thanh Duệ, “Đừng quên, Lâm Minh Kiều là con gái nuôi của cha cậu, trên danh nghĩa cô ấy là chị gái cậu.”
“Ừ, thật đáng tiếc, một cô gái tốt như vậy sao có thể trở thành chị gái của tôi, nhưng thân phận con gái nuôi này có thể được giải trừ đúng không?” Tống Thanh Duệ vội vàng cười, “người ta, chỉ cần có thực lực, mọi việc đều có thể thành công.”
Trong Tống Dung Đức ớn lạnh.
Anh ta biết rất rõ người em họ này, dáng vẻ thư sinh, nho nhã nhưng trong xương anh ta là khẩu phật tâm xà, nếu không sẽ không dễ dàng dấn thân vào con đường chính trị.
“Cậu dám.” Con ngươi của Tống Dung Đức lóe lên một tia thù hận.
“Anh kích động như vậy làm gì? Vừa rồi không phải chính anh nói, anh không thích chị ấy sao, có đôi khi thật sự không cần cưỡng cầu bản thân vì giữ thể diện.”
Tống Thanh Duệ cười nói: “Đừng lo lắng, nếu là vì con cái, chị ấy gả cho em, chị ấy cũng tiến vào Tống gia, lúc nào anh cũng có thể chăm sóc Nguyệt Nguyệt.”
Tống Dung Đức thái dương kịch liệt nhảy lên.
Anh tại sao chưa từng cảm thấy Tống Thành Duệ chướng mắt như bây giờ, nhịn không được muốn xé rách miệng cậu ta, “Cậu nằm mơ đi, cô ấy là mẹ của con tôi, cô ấy kiếp này không thể rời khỏi tôi”
“Đương nhiên là ở kiếp này, nhưng kiếp này không nhất định phải làm vợ anh,” Tống Thành Duệ nắm tay Tống Dung Đức đi. “Có lẽ trong mắt anh, Minh Kiều là một người phụ nữ xấu, nhưng chị ấy ở cùng với em. Đôi khi, em thấy cô ấy tính cách rất tốt, hoạt bát, xinh đẹp, đôi khi hơi ngốc nghếch nhưng rất dễ thương, cô ấy cũng như vậy khi hòa đồng với người khác, một người phụ nữ xinh đẹp và nhân cách tốt đương nhiên sẽ được đàn ông theo đuổi, và anh nên làm quen với điều đó. ”
“Não của cậu có vấn đề, cô ấy tính cách tốt chỗ nào?” Tống Dung Đức tức giận nói.
“Thực sự, có lẽ chị ấy có tính xấu chỉ khi ở bên anh. Dù gì thì em cũng đối xử với chị ấy rất tốt, tôn trọng chị ấy và tin tưởng chị ấy.”
Tống Thanh Duệ kéo thẳng vạt áo, “anh Dung Đức, em cho anh nửa năm, nếu như nửa năm anh vẫn không thayđổi, em liền theo đuổi chị ấy, đừng trách em không nể mặt anh em.”
“Ngay cả chị dâu cậu cũng dám nghĩ tới, đồ cầm thú.” Tống Dung Đức tức giận nghiến răng nói.
“Thôi đi, ai không biết hai người hữu danh vô thực, kết hôn lâu như vậy, em sợ là anh còn chưa có hôn mặt người ta, kỳ thực anh thật sự không cần vì thể diện mà k chịu buông tay, bây giờ có rất nhiều cặp vợ chồng ly hôn, nhưng những đứa trẻ đó không phải cũng vẫn hạnh phúc sao? ” Tống Thành Duệ tiêu sái rời khỏi phòng, đôi môi mỏng của anh cong lên một cách bất đắc dĩ.
Anh chỉ có thể làm được đến vậy thôi, hi vọng người anh họ ngốc nghếch của anh có thể phát hiện ra tình cảm của anh với Lâm Minh Kiều sớm hơn, nếu không anh sẽ không để Lâm Minh Kiều ở bên anh ấy chậm trễ thanh xuân.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!