Ngày hôm sau, Lâm Minh Kiều biết Tống Thanh Duệ đi xem mắt.
Lâm Thanh Phương chụp sáu bảy tấm ảnh, nhờ Lâm Minh Kiều cùng chọn.
” Minh Kiều, con thấy bức nào đẹp hơn,” Lâm Thanh Phương đã hoa mắt rồi, “Mẹ vừa rồi lựa rất kỹ mới chọn ra vài bức như vậy.”
Lâm Minh Kiều xấu hổ.
Phải mất một thời gian dài để chọn ra sáu hoặc bảy ứng cử viên và đó như là cuộc tuyển chọn thê thiếp thời cổ đại.
Cô nghiêng người đọc từng tấm ảnh trên điện thoại di động của Lâm Thanh Phương, phải nói là toàn mỹ nhân, đoan trang, tao nhã.
Này nếu là nam nhân, cô sẽ ghen tị với Tống Thanh Duệ.
“Mẹ nuôi, bọn họ đều có đặc điểm riêng. Mẹ muốn tìm người con dâu ra sao và Thanh Duệ thích cô gái như thế nào.” Lâm Minh Kiều không thể đoán ra được, chỉ vui đùa nói “Nếu con là đàn ông, con đồng ý hết, haha.”
Lâm Thanh Phương cũng bị cô làm cho bật cười, “Tuy rằng con không phải đàn ông nhưng với thân phận hiện tại con có thể chọn Tiểu thịt tươi nếu con thích.”
“Hả?” Lâm Minh Kiều kinh hãi, lắp bắp nói: “Chuyện này… chuyện này không hay lắm… Nếu truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Phủ tổng thống.”
“Sao vậy? Đàn ông đã ly hôn còn có thể tiếp tục tìm mỹ nữ trẻ trung, phụ nữ sao lại không thể.” Lâm Thanh Phương ân cần nói, “Cha nuôi và mẹ lần này sẽ đến hoàng thất nước Y làm khách, nước Y có cô công chúa đã ly hôn và thường xuyên thay đổi bạn trai, ai cũng trẻ tuổi đẹp trai. Nước Y cũng thường xuyên đưa tin, không thể nói là công chúa thì không được làm như vậy, có rất nhiều cung nữ đã ghen tị. Phụ nữ thời nay rất thoải mái, thật ngưỡng mộ những người phụ nữ sống rất tự do.”
“Mẹ nuôi, không ngờ suy nghĩ của mẹ rất thoáng.” Lâm Minh Kiều châm chọc.
Lâm Thanh Phương cười: “Mẹ không phải là cổ hủ. Ngược lại, mẹ thường dùng Weibo để bắt kịp thời đại, nhưng phụ nữ thì vẫn cần phải tập trung cho sự nghiệp chứ đừng bao giờ để tình cảm chi phối mọi thứ.”
Lâm Minh Kiều gật đầu đồng tình, ” Mẹ nuôi, thật ra con cảm thấy Thanh Duệ thích phụ nữ có da thịt đầy đặn, lần trước con có nghe cậu ấy nhắc đến.”
“Hừ, hay là cái này, con gái của bạn học cũ của mẹ, trông rất có phúc khí, nếu không hài lòng thì cứ chọn tiếp cái này đi…”
Hai người thảo luận rất lâu, cuối cùng quyết định chọn ra một ứng cử viên.
Trong vòng mấy ngày, vết thương của Lâm Minh Kiều cũng đã đỡ hơn rất nhiều, tuy rằng còn chưa lành hẳn, nhưng ít nhất thì có thể đi lại bình thường.
Buổi sáng, cô lái xe đến công ty Kiều Tuyết Nhan.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!