Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn

 

Đọc truyện Dụ dỗ đại luật sư – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn

– Tác giả: skyhero

-Thể loại: Ngôn tình

Chương 230: Không Nỡ Buông Tay

“Tôi biết hết rồi, cậu làm không tôi.”

Hoắc Anh Tuấn vững như Thái Sơn ngôi trên ghế, toát ra một vẻ đẹp trai lịch lãm lại thêm khí chất tồn quý hơn người.

Hoắc Vân Dương nghe vậy thì vui mừng khôn xiết, nhưng còn chưa kịp nói thêm gì thì đã lại thấy đôi môi mỏng của Hoặc Anh Tuấn khẽ nhếch lên.

“Nhưng mà cô ấy không hề nghi ngờ gì sao?”

Vừa dứt lời, không gian xung quanh liên ngập tràn luồng khí lạnh lẽo khiến trái tim Hoặc Vân Dương như lập tức đóng băng.

“Hoặc Vân Dương, không cần lừa tôi.” Hoặc Anh Tuấn nhàn nhạt cảnh cáo. Năm 18 tuổi cậu gạt tới, hần vận còn nhớ rõ hậu quả chủ

Hoặc Vân Dương run lập cấp, năm 18 ấy mãi mãi là bóng đen trong quá khứ của han “Cô ấy … cô ấy có hoài nghi. Hoặc Vân Dương cả người sợ hãi, không dám che giấu thêm nữa: “Cô ấy đã biết anh chính là người nhà họ Hoắc, nhưng không phải em nói. Là cô ấy lừa em, em không may để lộ ra manh mối. Hơn nữa, cả hai chúng ta đều họ Hoặc

Hoắc Anh Tuấn bóp trán, anh đã biết trước tên Hoắc Vân Dương này thực ngu xuẩn, được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều.

Hoắc Vân Dương ấp ủng nói: “Anh Tuấn, anh lo lắng rằng nếu cô ấy biết thân phận thật của anh thì sẽ cứ vậy mà bám theo anh, quần lấy anh sao. Việc này cũng rất bình thường, người nhà họ Hoặc chúng la dầu đi tới đầu thì cũng có rất nhiều phụ nữ vây quanh, có xua cũng không hết. Có điều thân phận của cô ấy vẫn quá thấp, nhưng làm nhân tinh của anh thì cũng tạm chấp nhận được.”

Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

“Cam miệng cho tôi.” Anh mặt lạnh lùng của Hoặc Anh Tuấn đảo nhanh qua “Lập tức cút ngay khỏi Thanh Đồng cho tôi.

“Vâng, vâng, vâng. Em lập tức cút ngay.

Hoặc Vân Dương cũng không hề muốn cử ở lại đây thêm, nhanh chóng sắp xếp đồ đạc rồi rời khỏi.

Trong phòng, Hoạc Anh Tuấn đứng dậy đi đến cửa sổ, không kìm được mà nhân trận. Anh vận là người đa nghĩ, từ nhỏ khi còn sống tại nhà họ Hoạc vẫn luôn có vô số những người phụ nữ hướng tới anh vì thân phận. Điều này thực sự khiến anh thấy phản cảm, cho nên anh chưa từng nói với Khương Tuyết Nhu anh thực sự là ai, chính là để cô yêu chính con người thật của anh, không phải vì địa vị hay vì họ của anh.

Nhưng hiện tại cô đã biết rồi, không rõ trong lòng cô đang cảm thấy thế nào.

Ngôn Minh Hạo thấp giọng nói: “Cậu chủ Hoặc, anh không cần lo lắng, cô Khương đối với anh nhất định là một lòng một dạ. Ngay từ lần đầu tiên ở quán bar cô ấy đã yêu anh, việc đó với thân phận của anh không liên quan gì.”

“Cậu nói đúng.”

Hoặc Anh Tuấn có chút thoải mái hơn. Đúng vậy, vì sao anh phải suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, có ở bên anh cũng không phải chỉ ngày một ngày hai.

Năm giờ chiều.

Một chiếc ô tô màu đen dáng thấp dừng trước cửa tòa cao ốc Hồng Nhân.

Không bao lâu sau, Khương Tuyết Nhu từ bên ngoài chui vào. Ngôi ở ghế lại là một người đàn ông không mặc áo khoác ngoài, chỉ mặc áo sơ mi trắng phối với áo vest đen. Thân thể cao lớn đình đạc của anh thực sự giống như nhân vật bước ra từ truyện tranh. Anh nhìn thất quả đẹp trai, khi chất anh tuấn phi phàm.

Tuy rằng mỗi ngày đều được gặp anh, nhưng mỗi lần nhìn thấy lại vẫn bị nhan sắc của anh làm cho kinh ngạc. Người đàn ông này, cho dù có nhìn cả trăm lần cũng không thấy chán.

Hôm nay, cô lại biết được thân phận thật của anh, trong đầu có chút rồi rầm. Có điều, giờ khắc này, cô thực sự cảm thấy luyến tiếc nếu phải từ bỏ anh.

Cho tới nay, vào những thời điểm cô khổ sở nhất, gian nan nhất, đều luôn có anh ở bên cạnh cùng cô chống đỡ

Lần này, anh lại một lần nữa giúp cô hóa nguy thành cơ

Cho dù sau này có nhiều khó khăn trắc trở hơn nữa, cô cũng nhất định sẽ ở bên cạnh anh.

“Sao vậy? Tại sao lại nhìn anh chạm chạm thế

Hoặc Anh Tuấn nhéo chóp mũi có

Khương Tuyết Nhu nhìn đến chiếc đồng hồ trên cổ tay anh, ngâm lại trước kia cô từng nói bừa đôi anh mang không phải đồ hiệu, quân áo anh mặc không phải đô hiệu, thực sự cảm thấy mất mặt. Cô chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng, hiện tại mới ý thức được, những thứ đồ này không chừng đều là hàng hiệu thuộc hàng xa xi

“Nhìn người qua đẹp trai, hơn nữa hôm nay tam

Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên Tamlinh247.vn –  Nhảy hố

Các bạn vào group facebook để nhảy hố nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé! 

Nhấn Mở Bình Luận