Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn

“Tôi chỉ mong khi tôi còn đương nhiệm có thể cho Thanh Duệ nhiều quyền hơn, để nó cũng có thể tranh cử chức tổng thống.” Tống Nguyên bất lực nói.

 

“Em nghĩ anh thật sự là bị Lão gia tẩy não.” Lâm Thanh Phương lắc đầu, “Nguyệt Hàn chưa từng có tiền lệ hai cha con lên làm tổng thống. Người của Tống gia có tham vọng tạo ra tiền lệ này, nhưng cũng đừng quá khắt khe với người khác, sân si vọng tưởng, cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên. Chúng ta đều đã ngoài năm mươi tuổi, sao phải mệt mỏi như vậy, nếu Thanh Duệ thực sự thích vị trí của anh, nó sẽ tranh giành lấy.”

 

“Em ngược lại là không có ý nghĩ đó.” Tống Nguyên cười khổ.

 

“Em nghĩ Tống gia các anh quá tham lam.” Lâm Thanh Phương liếc ông một cái, “Sau khi anh ngồi ở vị trí này  anh không thấy tóc mình bạc nhiều như thế nào sao, anh ngay cả khi ngủ đều đang suy nghĩ chuyện quốc gia đại sự, cả ngày đều bận bịu chân cũng không có chạm đất.”

 

Tống Nguyên vuốt tóc thở dài, “Có lẽ em nói đúng, vừa rồi anh chuyển Thanh Duệ về cơ sở, trước đây anh cũng không nghĩ tới nhưng bây giờ anh phát hiện nhiều chuyện không được thuận lợi, xung quanh cũng không có trợ lý nào có thể so sánh với nó.”

 

Lâm Thanh Phương  khịt mũi, “Em cũng đoán được nó cũng đã tính toán cho nên cũng không có sợ hãi.”

 

“Em làm sao vậy, không còn muốn có cháu trai  sao?” Tống Nguyên xoa lông mày nói.

 

“Đi được tới đâu hay tới đó, con trai của chúng ta cũng không đơn giản.” Lâm Thanh Phương  trong lòng tràn đầy xúc động.

 

Sau đó hai ngày, Lâm Minh Kiều bàn giao công việc, làm xong thủ tục xuất ngoại, thời gian còn lại thu dọn đồ đạc ở nhà và chơi cùng Nguyệt Nguyệt.

 

Con bé không biết rằng mẹ nó sẽ rời đi một khoảng thời gian nên ngày nào cũng cười vui vẻ.

 

Ngược lại, Lâm Minh Kiều càng ngày càng không nỡ, không muốn rời đi, cả đêm mất ngủ.

 

Buổi sáng, Tống Thanh Duệ cất vali vào trong cốp xe, Lâm Minh Kiều liếc mắt nhìn chằm chằm Nguyệt Nguyệt đang cười ngây ngô, lúc lên xe cô buồn bã khóc.

 

“Đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ chăm sóc Nguyệt Nguyệt thật tốt, có như vậy mới khiến con bé cảm thấy có mẹ hay không có thì cũng không có gì khác.” Tống Thanh Duệ cầm khăn giấy đưa cho cô.

 

“Ý anh là gì.”

 

Lâm Minh Kiều trừng lớn đôi mắt đỏ hoe, “Tôi đi rồi, Nguyệt Nguyệt nhất định sẽ nhớ tôi, con bé thường xuyên dính tôi nhất.”

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận