Tim Tống Dung Đức rung động dữ dội.
Anh đưa mắt nhìn chằm chằm người phụ nữ có đôi mày trầm và nụ cười trước mặt, trái tim không tự chủ được chìm xuống đáy vực, “Chính là cô?”
“Ừ, chính là tôi.”
Khương Tuyết Nhu thản nhiên gật đầu, không còn ở lại đó nữa mà cùng vệ sĩ và Tằng Hàn rời đi.
Tống Dung Đức nhìn chằm chằm bóng lưng của cô, vừa tức vừa giận muốn xé nát cô ra.
Nếu như trước đây Khương Tuyết Nhu nói những lời này, thì anh cũng coi như là một chuyện cười.
Nhưng bây giờ không phải như vậy, Khương Tuyết Nhu được sự hậu thuẫn của Hoắc Anh Tuấn, Thương Dục Thiên, Thương Mỗ và một người mẹ ruột khác muốn bù đắp cho cô bất cứ lúc nào, đừng nói đến bản thân, ngay cả những nhà tài phiệt hàng đầu trên thế giới cũng đang cố gắng để lấy lòng Khương Tuyết Nhu.
Nếu cô ấy quyết tâm đối phó mình, không có Tống gia và Phủ tổng chống lưng, anh có thể không phải là đối thủ của cô ấy.
Tống Dung Đức cũng chưa từng nghĩ tới sau khi kết hôn với Nhạc Hạ Thu, Khương Tuyết Nhu sẽ là đối thủ của mình.
Bây giờ Âu Lam Sênh là công ty tốt nhất anh đang nắm trong tay.
Một khi anh ấy thua lỗ, tiền của các công ty khác mà anh đầu tư vào sẽ gặp vấn đề lớn, sau đó những năm tháng mà anh phấn đấu cũng sẽ trôi theo dòng nước.
Đương nhiên, nhiều nhất anh đóng cửa công ty, trở về Tống gia.
Cha mẹ anh chắc chắn sẽ không để anh thiếu ăn, thiếu mặc, nhưng cuộc sống như vậy không còn ý nghĩa gì.
Thậm chí, anh sẽ trở thành người vô dụng nhất trong toàn bộ Tống gia, bị mọi người coi thường.
Anh sai rồi, đáng ra anh không nên hứa với Nhạc Hạ Thu cho cô ấy đám cưới hoành tráng đó.
Hôn lễ càng cao sang, người ta sẽ càng biết người nhà họ Tống hoàn toàn không tham dự hôn lễ của mình. Ở trong mắt người ngoài, điều này cho thấy anh hoàn toàn đã bị Tống gia trục xuất.
Lúc đó anh chỉ là muốn đáp ứng thỏa mãn Nhạc Hạ Thu, cũng chưa từng nghĩ tới hậu quả.
Anh đúng là thất sách.
Lúc này, Tống Dung Đức mờ mịt.
Để bản thân đến mức bất lực vì một Nhạc Hạ Thu liệu có đáng không.
Nếu không có Nhạc Hạ Thu, anh đã không mất đi gia đình hạnh phúc, vợ chồng Tống Nguyên cũng không phải không muốn nhìn thấy anh, có lẽ anh cũng là người thừa kế tập đoàn Tống thị. Hơn nữa Khương Tuyết Nhu cũng không phải là kẻ thù của anh, anh và Hoắc Anh Tuấn, Quý Tử Uyên cũng là anh em tốt của nhau.
Còn Nhạc Hạ Thu thì sao, có thể cho anh cái gì?
Không thể cho anh bất cứ thứ gì.
Đúng lúc anh đang nghĩ về ai đó thì điện thoại của ai đó gọi đến.
“Dung Đức, khi nào thì anh về” Nhạc Hạ Thu nhẹ giọng nói, “Em nhớ anh.”
Tống Dung Đức nghe xong gần như tê dại, không muốn quay về chút nào, “tôi ở đây còn chưa xong việc.”
“Ừm, hôm nay cuối cùng em cũng gặp được bác sĩ Risen. Anh ấy kiểm tra thể trạng của em, nói em chỉ cần điều dưỡng hai ba năm, vẫn có cơ hội mang thai.” Nhạc Hạ Thu vui vẻ chia sẻ với anh, “Tốt lắm, chúng ta có thể có một em bé xinh đẹp.”
“Ừm, tôi có việc phải làm, tôi cúp máy trước.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!