Khi Nhạc Hạ Thu lần đầu tiên bí mật bỏ thứ gì đó vào nước cho Cao Úc Trạch, Khương Tuyết Nhu liền nhờ bác sĩ tâm lý cao cấp ở nước Y hỏi thăm tình hình.
Theo lời của bác sĩ thì Nhạc Hạ Thu muốn tăng tỷ lệ thành công của thôi miên, trước tiên phải dùng thuốc khiến người ta mê muội, sau đó tỷ lệ thành công của lần thôi miên này sẽ cao hơn.
Cho nên cô cứ để cho Cao Úc Trạch muốn làm gì thì làm, nhưng Khương Tuyết Nhu không ngờ Nhạc Hạ Thu ra tay nhanh như vậy, xem ra cô ta rất muốn thoát khỏi Tống Dung Đức.
“Nhạc Hạ Thu không nghi ngờ anh sao.”
“Không có, cô ta còn tưởng rằng mình đã thôi miên tôi thành công, hiện tại trong lòng cô ta, có lẽ tôi là kẻ ngốc, cô ta nắm trong lòng bàn tay và nghe theo lời cô ta.” Cao Úc Trạch cười tủm tỉm, “Cô ta có ý muốn là ly hôn Tống Dung Đức, sau đó muốn tôi đưa cô ta xuất ngoại và kết hôn với tôi.”
“Tốt lắm.”
Khương Tuyết Nhu trên mặt lộ ra vẻ suy tư, “Cao thiếu gia, tôi muốn Tống Dung Đức biết chuyện anh ta đã bị anh cắm sừng trước khi ly hôn, anh có ý kiến gì không.”
“Không thành vấn đề, dù sao tôi cũng không phải là người nước Nguyệt Hàn, nhưng Thương gia phải làm điều gì đó cho gia đình chúng tôi.”
“Không thành vấn đề, Thương Mỗ cũng đã hứa với anh trước rồi.”
Cúp máy.
Khương Tuyết Nhu gửi tin nhắn cho nhóm bạn gái: 【Cá đã vào lưới, chuẩn bị đóng cửa.】
Hơn mười giây sau, Nguyễn Nhan vội vàng gọi một tiếng, “Cô nói là thật sao?”
“Tôi đem chuyện này ra để nói đùa sao, tiếp theo chúng ta không cần ra tay, để Nhạc Hạ Thu và Tống Dung Đức chó cắn chó.” Khương Tuyết Nhu cười nói.
Điện thoại im lặng một hồi, Nguyễn Nhan mới trầm giọng nói: “Tuyết Nhu, cảm ơn cô, tôi thay Tiếu Nhi nói lời cảm ơn.”
“Không cần nói cám ơn, chúng ta đều là ban bè, hơn nữa tôi cũng hận cô ta.” Khương Tuyết Nhu nhẹ giọng nói.
“Tôi nghĩ nếu Tiếu Nhi còn sống chắc cô ấy sẽ rất vui khi có hai người bạn này.”
Nguyễn Nhan sâu sắc nói.
Khương Tuyết Nhu giật mình, nhẹ giọng nói “ừm”.
Xong việc, cô đứng dậy pha một ly cà phê, cùng lúc đó, Lâm Minh Kiều từ bên ngoài vội vàng bước vào, “Nhạc Hạ Thu nhanh như vậy đã bị sa lưới rồi sao.”
“Đang trong giờ làm việc còn chạy ra ngoài.” Khương Tuyết Nhu nói đùa, “Tớ sẽ trừ lương của cậu.”
“Trừ thì trừ, dù sao tớ cũng có tiền.” Lâm Minh Kiều bĩu môi giàu có.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!