Nhưng một người đàn ông, đạt được rồi sẽ không còn cảm thấy quá đặc biệt.
Quý Tử Uyên sắc mặt lạnh lùng, ngồi xuống bên cửa sổ, lấy hộp thuốc lá trong ngăn kéo ra.
Thấy vậy, Nguyễn Nhan ngồi vào lòng anh, lấy bật lửa từ trong ngăn kéo ra, lấy tay bịt miệng châm lửa cho anh.
Đôi mi đen dày của Quý Tử Uyên cong lên, nhìn xuống người phụ nữ đang châm điếu thuốc cho anh trên tay, cô trang điểm lông mi thật dày, trên mặt có một lớp phấn dày, rất xinh đẹp, sắc sảo và thực sự tinh tế.
Tuy nhiên, mùi của mỹ phẩm khiến anh cảm thấy không khác gì những người phụ nữ trước đây.
Không hiểu sao, một nửa sự phấn khích vừa trào dâng trong lòng đã tan biến.
“Sao hôm nay lại trang điểm đậm như vậy.” Anh đưa tay lau mặt cho cô, nhìn thấy bột phấn trên đầu ngón tay, liền chán ghét bôi lên váy cô.
Nguyễn Nhan: “…”
Người cặn bã đến mức này hẳn đã tuyệt chủng.
“Em đi tẩy trang đi.” Anh đẩy cô ra.
“Tôi không mang theo đồ tẩy trang.” Nguyễn Nhan cố ý nghiến răng nghiến lợi, “Phụ nữ trong làng giải trí đều trang điểm, ai đi ra ngoài mà không trang điểm, không phải Thang Nhược Lan cũng như vậy sao, anh cũng khinh thường cô ấy sao?”
“Trước đây tôi thấy em rất ít khi trang điểm không phải sao?” Quý Tử Uyên nhẹ giọng nói.
“Tôi trang điểm nhẹ, tôi có một cảnh quay vào buổi chiều nên tôi phải trang điểm để trông thật đẹp trước ống kính”, Nguyễn Nhan giải thích.
“Bất quá, sau này đến gặp tôi, em đừng trang điểm đậm như vậy.” Quý Tử Uyên châm chọc nói, “Đàn ông khi hôn đều dính phấn, tôi không muốn mắc bệnh ung thư sớm khi ngủ với phụ nữ.”
Mẹ nó, đồ cặn bã như anh nên chết sớm hơn vì ung thư.
Nguyễn Nhan trong lòng ngàn vạn lần nguyền rủa .
“Được rồi, lần sau tôi sẽ không như vậy nữa.” Cô ngoan ngoãn đáp, “Hôm nay tôi đến tìm anh chủ yếu là vì công việc.”
“Công ty là do Đỗ Tuyên quản lý, tôi không thể xen vào.” Quý Tử Uyên uể oải mở cửa sổ, phả ra một hơi khói.
“Anh không thể xen vào hay là không muốn xem vào.” Nguyễn Nhan hít sâu một hơi, cố nén tức giận, “Quý Tử Uyên, đừng quá đáng quá, anh chạy tới đoàn làm phim của tôi, hiện tại cả đoàn phim ai cũng biết tôi là người phụ nữ của anh, nhưng anh thì lại đối xử quá tốt với Thang Nhược Lan, còn đầu tư cả thư viện để mở đường cho cô ta học Đại học Bắc Kinh. Bây giờ phim truyền hình của tôi cũng giao cho cô ta, cô ta có thể ra ngoài và mở một ekip riêng, nhưng tôi thì không, nếu anh thích cô ta đến vậy thì đừng đến với tôi.”
“Cho nên?” Quý Tử Uyên thản nhiên nhướng mày.
“Cô ta muốn gì, tôi muốn đó.” Nguyễn Nhan thẳng lưng kiêu ngạo, “Tôi cũng muốn học khoa điện ảnh của trường đại học Bắc Kinh, tôi đã xem phim truyền hình đó rồi, tôi muốn đóng phim đó, tôi cũng muốn ra ngoài mở ekip riêng.”
Quý Tử Uyên ý cười vào trong mắt, “Em còn chưa tỉnh?”
Nguyễn Nhan sắc mặt thay đổi, trực tiếp từ trên đầu gối đứng lên, “Quý Tử Uyên, anh có ý gì, tôi ngủ với anh, anh chỉ đưa cho tôi một tấm thẻ, nếu anh không đáp ứng tôi, nói không chừng ngày nào đó tôi buột miệng công khai Thang Nhược Lan dựa vào sắc đẹp leo lên.”
“Nguyễn Nhan, em dám uy hiếp tôi?” Quý Tử Uyên híp mắt.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!