Cô có chút choáng váng, có lẽ là do ngủ không ngon, đầu óc cũng không được thoải mái, cho nên cô ngây người nhìn anh, “Tôi không yêu cầu anh trả tiền phòng, anh còn muốn tôi làm cho anh bữa sáng, anh bị thần kinh à. ”
Cô nói xong gấp bánh, bày ra đĩa rồi bưng sữa đi ăn sáng trong phòng ăn.
Quý Tử Uyên nghiến răng nghiến lợi, nhưng thấy cô ăn ngon miệng, lại có chút đói bụng, “Bánh của cô đâu, tôi tự làm, tôi sẽ trả tiền nguyên liệu cho cô.”
“Tầng hai trong tủ đông.” Nhạc Tiếu Nhi nhai thức ăn trong miệng, suy nghĩ một chút rồi trả lời.
Quý Tử Uyên nhanh chóng lấy bánh quy trong tay ra, tiếp theo làm một cái, sau đó không biết xấu hổ lấy từ trong tủ lạnh ra một bình sữa, “Này Nguyễn Nhan, thêm Wechat của tôi, tôi chuyển khoản cho cô.”
Nhạc Tiếu Nhi lấy điện thoại ra, gõ một hồi, hiện ra mã thanh toán 23 tệ, “Quét đi.”
“…”
Quý Tử Uyên trực tiếp đen mặt, “Thêm Wechat vào sẽ chết sao.”
“Tôi sẽ không chết, nhưng tôi không muốn bị anh dây dưa.” Nhạc Tiếu Nhi nghiêm túc nhìn anh, “Quý Tử Uyên, ngày hôm qua anh đã nói rất nhiều với tôi, tôi thừa nhận, có lẽ tôi không ghét anh nhiều như trước đây, nhưng chúng ta sẽ không bao giờ có khả năng. ”
“Bởi vì tôi ép buộc cô?” Quý Tử Uyên hỏi.
“Đó chỉ là lý do thứ nhất, anh đã từng thấy một người phụ nữ nào lại yêu một tên hiếp dâm chưa, thứ hai là bởi vì Tiếu Nhi.”
Nhạc Tiếu Nhi không khỏi nhíu mày, “Còn có, tôi ghét loại chuyện đó, tôi cảm thấy chán ghét, có thể cả đời này tôi sẽ không bao giờ kết hôn hay tìm bạn trai.”
Quý Tử Uyên kinh ngạc hé mở đôi môi mỏng duyên dáng.
Anh thực sự bị sốc trước lời nhận xét của cô ấy, “Cô không phải là bị tôi làm cho… khiến cô đối với chuyện này sinh ra ám ảnh tâm lý.”
“Một nửa, dù sao tôi cũng rất chán ghét.” Nhạc Tiếu Nhi lạnh nhạt nói, “Không phải là anh chưa tự mình thử, nếu tôi không uống thuốc, tôi sẽ đau chết đi sống lại. Anh nói tôi là cá chết, anh nói đúng. ”
“…”
Quý Tử Uyên nghiến răng nghiến lợi, “Vậy lúc trước cô mắng tôi làm cho cô buồn nôn, còn nói kĩ năng của tôi không tốt, hoá ra chính là vấn đề của cô, không phải tôi.”
“Không phải, anh cũng có vấn đề. Anh từng có cuộc sống riêng tư lộn xộn, tôi sợ mắc bệnh, tôi mắc chứng nghiện sạch sẽ.” Nhạc Tiếu Nhi nói thẳng.
“Tôi không bị bệnh, sẽ không đụng vào người phụ nữ bị bệnh.” Quý Tử Uyên vẻ mặt u ám nói, “Tôi không ghét bỏ những chuyện cô đã làm với Bùi Mạc Thần trước đây. Tôi và cô có khác nhau không, cả tôi và cô đều không phải cho nhau lần đầu tiên, không ai có quyền khinh thường ai ”.
“Một cùng với mười, hai mươi người giống nhau sao?” Nhạc Tiếu Nhi chế nhạo, “Đổi lại là anh, vừa vừa bước ra ngoài đã bị một đám đàn ông lén lút nói: ‘tôi đã ngủ với người phụ nữ của Quý Thiếu’ . ‘Thật trùng hợp, tôi cũng đã ngủ qua.’ Anh cảm thấy thế nào, tôi đang tìm một chiếc xe buýt sao?. ”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!