“Có…” Luật sư Chu lời còn chưa nói hết.
Hoắc Anh Tuấn đột nhiên ác liệt nói: “Luật sư Chu, ông nói người xem là rạng sáng cùng ngày, tôi nhớ bây giờ rạng sáng sắc trời cũng không phải rất sáng, nhất là chuyện xảy ra ở trong rừng, anh nói người xem thấy Nhạc Hạ Thu đi theo sau lưng hai người đàn ông cùng đi vào rừng, không có bị bắt cóc, a, như vậy sác trời đó mà bọn họ có thể chính mắt nhìn thấy trên tay Nhạc Hạ Thu không có bất kỳ đồ gì trói lại?”
Luật sư Chu nhất thời có chút á khẩu: “Tôi cảm thấy có thể để cho bọn họ lên trước tòa… “
Hoäc Anh Tuấn hùng hổ dọa người tiếp mở miệng: “Nông dân ở địa phương nhất định rất thiếu tiền đi, tiêu tiền để cho bọn họ đổi lời nói cũng nhất định là một chuyện đơn giản”
“Tôi phản đối Hoäc Anh Tuấn cười lạnh nói: “Luật sư Chu, không cần tôi nhắc nhở ông thu mua giấy chứng nhận giả người là một chuyện phạm luật, trên thực tế, lời khai của bọn họ nói Nhạc Hạ Thu không có bị trói bất kỳ đồ gì hết sức buồn cười. Ủлg hộ chúng mình tại лhayhȯ.č0m
Quan tòa, mời ông nhìn một chút tay của nguyên cáo, đến bây giờ trên tay vẫn còn máu ứ đọng cũng còn không tiêu, đây là cùng ngày bị trói nên lưu lại dấu vết”
Hoắc Anh Tuấn vừa nói một cái nâng tay Nhạc Hạ Thu lên, Nhạc Hạ Thu lập tức cản môi mù quáng đảo mắt, khiến cho người trong tòa án cảm thấy đồng tình.
Hoắc Anh Tuấn tiếp tục lạnh lùng đả kích: “Làm luật sư cũng được, làm người cũng được, cũng chắc có ranh giới cuối cùng, nguyên cáo đã chịu hết tốn thương, kết quả quay đầu lại lại bị các người ám chỉ cô ấy là cố ý hãm hại Lục Thiên Bảo, thật sự là thật quá đáng” “Đúng vậy, có chút không có tình người đi” Người trên khán đài xì xào bàn tán.
Khương Tuyết Nhu nhìn chäm chäm Hoắc Anh Tuấn, một đôi mắt xinh đẹp mỹ toát ra chán ghét tăng cao.
Lâm Minh Kiều tức giận nói: “Cái tên Hoäc Anh Tuấn thật là hèn hạ a, xúi giục tâm tư của quan tòa, để cho bọn họ đối với luật sư Chu sinh ra tác dụng phụ, để cho người Lương Vũ thật vất vả tìm được cũng không cách nào vào tòa án” “Lấy tài ăn nói hùng biện hùng hồn của Hoắc Anh Tuấn, phỏng đoán những thứ người kia xem như có tiến vào, đại khái cũng sẽ bị anh ta nói thành là chúng ta ngụy tạo, thật may Duy Phong giúp chúng ta tìm được chứng cớ, bãng không lần này khẳng định thua”Khương Tuyết Nhu cảm khái.
“Vẫn là Lương Duy Phong tốt, Hoäc Anh Tuấn chính là đồ thúi như: cứt chó ”Lâm Minh Kiều tức giận mắng.
Khương Tuyết Nhu cũng sâu đậm nhíu chặc chân mày, tế bào cả người cũng khẩn trương.
Ngay tại lúc tất cả mọi người đều cho là luật sư Chu đã bế tắc, nhưng lần nữa luật sư Chu nói: “Luật sư Hoắc, chúng ta cho tới bây giờ không có thu mua qua bất kỳ người làm chứng nào, anh có thể còn không biết, chúng ta đã tìm được chiếc xe lúc ấy bắt cóc Nhạc Hạ Thu tiểu thư, là chiếc màu đen này đúng chứ ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!