” Tôi đã chuẩn bị cho cô một bộ lễ phục, cô đổi bộ khác đi.”
Tống Dung Đức hất mặt hướng về bộ lễ phục màu xanh đậm trên ghế sa lon.
“Quần áo tôi vẫn tốt, tại sao phải đổi” Lâm Minh Kiều không giải thích được.
” Bộ lễ phục của cô màu sắc giống với Hạ Thu vậy” Tống Dung Đức nhàn nhạt giải thích: ”
Cô ấy là vị hôn thê của tôi, cũng là phu nhân tương lai của tổng giám đốc, tôi không cho phép cô mặc quần áo cùng màu với cô ấy” Lâm Minh Kiều kinh ngạc cau mày, lồng ngực cũng thật là bị chọc giận nổ tung:” Tiên sư nhà anh, tại sao anh không nói không cho phép tôi cùng giới tính với cô ta luôn đi.”
Tổng Dung Đức nghe thấy cau mày: ” Cô dầu gì cũng là danh môn khuê tú, nhưng mở miệng luôn là lời đầy thô tục, thô tục không chịu nổi.” N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0m
“Thời điểm anh ban đầu mời tôi tới làm điều chế sự, làm sao không nói tôi thô tục không chịu nổi đi.”
Lâm Minh Kiều cười nhạt: ” Lễ phục kiểu của tôi và cô ta không giống nhau, dựa vào cái gì cô ta mặc đỏ, tôi lại không thể mặc, thật coi mình là cháu ruột của Tổng thống hay sao, chú anh còn chưa lên vị trí đó đâu, nhà họ Tống nhà anh mỗi một người đều khiêm tốn nhẫn nhịn, nhưng sinh ra loại con cháu như anh này, Tống Dung Đức, anh có thể đừng làm xấu mặt cho người nhà anh được hay không.”
Cô ấy nói xong xoay người muốn đi.
Tống Dung Đức tức giận lửa giận bốc ba mét: ” Lâm Minh Kiều, đừng tưởng rằng tôi không biết cô là cố ý cùng Hạ Thu mặc đồ trùng màu, không phải là muốn để cho người ta cảm thấy tối nay cô so với Hạ Thu đẹp hơn sao, để cho cô ấy bị người ta cười nhạo, cô ấy đã rất thảm rồi, cô cùng Khương Tuyết Nhu tại sao lại không chịu buông tha cho cô ấy”.
Lâm Minh Kiều dùng sức hít thở sâu, sợ bị tức chết: ” Anh có bệnh, trí tưởng tượng phong phú như vậy còn mở công ty trang điểm làm gì, anh đi làm sáng tác a, tôi là con giun trong bụng Nhạc Hạ Thu sao, tôi làm sao biết cô ta mặc cái gì”.
” Loại tâm cơ thâm trầm của đàn bà giống như cô này, tự nhiên có chính cô có biện pháp Tống Dung Đức hừ lạnh.
“Tôi lười để ý anh, tóm lại để cho tôi thay quần áo, trừ phi tôi chết.”
Lâm Minh Kiều đi thẳng về phía trước, không tính cùng cái tên ngu đần này trao đổi nhiều.
” Cô đứng lại…” Tống Dung Đức bị chọc giận theo bản năng đưa tay bắt lấy đồ của cô, lễ phục của cô vốn chính là hở vai, anh kéo một cái, cô vừa vặn đi về phía trước, lễ phục lập tức liền rớt xuống nửa bên, thậm chí ngay cả ngực bên trong cũng lộ ra.
Tổng Dung Đức sững sờ nhìn chằm chằm ngực cô không có bất kỳ vật gì che cả.
Thời điểm cô mặc lễ phục sớm nhìn dự liệu rất có thể rớt, nhưng không nghĩ tới lộ hết ra như vậy.
Một cảm giác máu huyết lập tức xông lên óc, một gương mặt tuấn tú của Tống Dung Đức trong nháy mắt đều đỏ.
“Tống Dung Đức, anh tên lưu manh này, còn nhìn” Lâm Minh Kiều hét lên to, theo bản năng che ngực, cái tay còn lại đánh vào trên mặt anh ta.
“Cô dám đánh tôi” Tống Dung Đức che mặt mình, một cặp mắt đào hoa tức giận trợn to.
“Anh cũng đem quần áo tôi xé ra, chẳng lẽ tôi còn không dám đánh anh” Một gương mặt xinh đẹp của Lâm Minh Kiều cũng đỏ lên, cũng không biết là tức giận hay là mắc cỡ, cô lớn như vậy, cho tới bây giờ không có bị đàn ông xem qua.
“Ai bảo cô không đổi” Tống Dung Đức sức chưa đủ uy hiếp:” Nếu như cô không đổi, tôi tự mình đổi cho cô” *Cập nhật chương mới nhất tại лhayhȯ .com
“Tới a, anh đổi cho tôi a” Lâm Minh Kiều tức giận hướng anh ta ép tới gần: “Cơ bản anh đem đồ tôi lột hết, cùng lắm tôii báo cảnh sát kêu anh chiếm tiện nghi của tôi, chúng ta làm lớn chuyện, xem ai so với ai khác mất thể diện hơn, dù sao so với giờ chuyện càng mất mặt hơn ba năm trước tôi cũng đã trải qua rồi”
Tống Dung Đức bị cố ép từng bước một thí về phía sau, thân hình anh vốn là so với cổ cao hơn rất nhiều, ánh mắt tùy ý nhìn xuống một bộ ngực rạng rỡ của cô, cảm thấy hô hấp cũng rất không thông.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!