Chương 1051: Cô luôn miệng nói yêu tôi, là yêu tiền hay yêu vì quyền lợi
Hoắc Anh Tuấn nhìn xung quanh một lượt. Anh ở đây đã ba năm nhưng vừa rồi trên đường đi Ngôn Minh Hạo có nói với anh rằng nơi này từng là nơi anh và Khương Tuyết Nhu ở cùng nhau và cũng là nơi Khương Tuyết Nhu kề cạnh bên anh lúc anh bị bệnh.
“Đây là nhà của em mà.” Nhạc Hạ Thu không hiểu được ánh mắt của anh.
“Chiếm nhà của người khác đúng là thú vị nhỉ?” Hoắc Anh Tuấn bước lên từng bậc thang, đáy mắt anh đen như vẩy mực: “Bởi vì đây là nơi tôi và Khương Tuyết Nhu từng ở nên năm đó cô mới đề nghị chuyển đến đây. Có phải cướp đi tổ ấm tình yêu của người khác khiến trong lòng cô cảm thấy rất thành công?”
Đầu óc của Nhạc Hạ Thu như muốn nổ tung. Sợ điều gì sẽ gặp điều đó, không ngờ Hoắc Anh Tuấn đã phát hiện.
Rốt cuộc sao anh phát hiện ra được chứ “Anh Tuấn, em không biết anh đang nói cái gì?” Nhạc Hạ Thu cố gắng khiến bản thân tỉnh táo lại: “Chúng ta đã chia tay rồi, anh nói những lời này để làm nhục em sao?”
“Cũng giỏi giả vờ đấy. Chẳng trách tôi, Tử Uyên, Dung Đức bị cô đùa bỡn trong lòng bàn tay.” Hoắc Anh Tuấn cười khẽ, anh quan sát cô ta giống như là lần đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ này vậy: “Nhạc Hạ Thu, cô có từng yêu tôi chưa? Cô luôn miệng nói yêu, là yêu tiền của tôi hay yêu vì quyền lợi.
“Anh Tuấn, chuyện giữa chúng ta đã qua rồi, em bị anh làm tổn thương đã đủ rồi. Em chỉ muốn nhìn về phía trước.”
Nhạc Hạ Thu còn chưa nói xong đã bị Hoắc Anh Tuấn nắm lấy cánh tay.
Anh kéo cô ta đến trước mặt, nếu như ánh mắt có thể giết người thì Nhạc Hạ Thu đã bị ánh mắt của anh đục thủng mười nghìn cái lỗ: “Năm đó, tôi tin tưởng cô, là cô dùng thuật thôi miên khi tôi đang trị bệnh đúng không?”
“Phương thức độc ác đó có thể khiến tôi trở thành một tên ngốc đấy, cô biết không. Hay cô hoàn toàn không quan tâm đến việc tôi trở thành một tên ngốc. Nhạc Hạ Thu cô chỉ muốn có được những gì mình muốn, không có được thì hủy hoại.”
“Thuật thôi miên gì chứ, anh điên rồi à.” Nhạc Hạ Thu gào lên: “Nếu không có em chữa khỏi bệnh cho anh thì e là bây giờ anh đã đến bệnh viện tâm thần rồi.”
“Mẹ nó, tôi thà đi bệnh viện tâm thần, ít nhất cũng có vo con ở đó.” Đáy mắt Hoắc Anh Tuấn tràn ngập tia đỏ dữ tợn, dường như nỗi hận trong tim khiến anh sắp nổ tung: “Tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào ác độc giống như cô. Hoắc Anh Tuấn tôi nợ nần gì cô chứ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!