Chương 1375
Tống Lão Gia chậm rãi cắn một miếng bánh bao, nói: “Quỳ xuống, chờ Minh Kiều tới.”
Tống Dung Đức giật mình, không kịp phản ứng.
Tống Vương Quý gật đầu đồng ý, “Cô ấy bây giờ cũng là người của Tống gia, còn phải đợi mọi người đến đông đủ. Cho nên đã nhờ Thanh Duệ đến đón.”
Sau đó, Tống gia không ai lên tiếng.
Một đại gia đình quây quần bên bàn ăn sáng, không ai để ý tới Tống Dung Đức đang quỳ trên đất.
Mấy ngày nay Tống Dung Đức không ăn, trước đây cũng không có cảm giác thèm ăn, nhưng khi nhìn thấy món do đầu bếp nổi tiếng của Tống gia làm, dạ dày của anh không hiểu sao lại co quắp kêu “ùng ục”. Anh rất đói và khó chịu.
Nhưng mọi người dường như không nghe thấy.
Cho đến bốn mươi phút sau, Tống Thanh Duệ và Lâm Minh Kiều cùng nhau bước vào.
Tống Thanh Duệ mặc quần tây đen áo sơ mi trắng, Lâm Minh Kiều mặc một chiếc váy màu xanh lá cây, trên vai khoác một chiếc khăn choàng dệt kim màu trắng, hai người trạc tuổi nhau, thoạt nhìn giống như một cặp Kim Đồng Ngọc Nữ.
Tống Dung Đức nhìn không hiểu sao có chút xấu hổ.
Từng là thiếu gia của Tống gia, nhưng không ngờ có ngày lại quỳ trên mặt đất nhìn Lâm Minh Kiều.
Hơn nữa quỳ một ngày đêm, nắng gió, đêm mưa, hình tượng xấu vô cùng.
Quả nhiên, khi Lâm Minh Kiều liếc nhìn anh ấy trong mắt cô hiện lên một tia chán ghét.
“Minh Kiều, cháu đến đây ăn sáng?” Tống Lão Gia cười xua tay. “Lần trước cháu nói thích ăn mì do dì Dương làm, ta đã kêu dì làm cho cháu, còn nóng đó.”
“Cảm ơn ông nội.”
Lâm Minh Kiều ngồi xuống, cầm lấy đũa ăn bát mì thơm phức.
Sau khi Tống Dung Đức thấy được, càng ngày càng cảm thấy buồn bực.
Anh nghĩ về việc anh ấy sinh ra được tất cả mọi người vây quanh như thế nào ở khi ở Tống gia.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!