Chương 149
“Tôi không phải là người mà cô có thể yêu một cách tùy tiện.” Anh kiêu ngạo buông cô ra và bước đi mà không làm khó cô nữa. Chuyện này vừa qua đi, Khương Tuyết Nhu thở phào nhẹ nhõm, xem ra sau này vẫn phải giả bộ thâm tình dài dài.
Chín giờ sáng.
Sau khi đến công ty, cô trực tiếp đến văn phòng tìm Đường
Kể từ lần trước khi bị đồn cảnh sát bắt, cô đã xin nghỉ phép và không đến công ty.
Một là, cô sợ rằng các đồng nghiệp nghị luận, làm khó cho Đường Hiếu, mà cô lúc đó đang đứng ở đầu sóng ngọn gió, cô không muốn tổn thương danh tiếng của công ty.
Mặc dù vụ kiện lần này đã trôi qua nhưng cô vẫn khá xấu hổ với Đường Hiếu.
“Anh, thật sự xin lỗi, em tới đây không bao lâu, nhưng luôn làm phiền anh cùng công ty.
Khương Tuyết Nhu rất cảm kích, cô biết rằng Đường Hiếu vẫn không quyết định đuổi cô dù có bao lùm xùm xảy ra.
“Không sao, tôi vẫn luôn tin tưởng tính cách của em. Đường Hiếu cười rót cho cô một tách trà: “Hơn nữa cái này cũng có thể coi là trong cái rủi có cái may đi, từ khi tôi tiến vào Thanh Đồng đến nay, Khải Phong luôn là đối thủ cạnh tranh lớn nhất. Hôm nay, Khương Thái Vũ định bản Khải Phong đi rồi.”
Khương Tuyết Nhu sững sở, mặc dù biết lần này Khải Phong gặp phải trở ngại lớn, nhưng Khương Thái VŨ, con người ta không thể nhẹ tay từ bỏ.
Hơn nữa, sau khi mất đi Khải Phong, nhà họ Khương có thể không còn chỗ đứng ở Thanh Đồng, bố cô có thể chấp nhận được không? “Đừng ngạc nhiên như vậy. Lạc Hồng Giang đã gây ra quá nhiều tai tiếng. Hiện tại Khải Phong đã mang tiếng xấu. Ít nhất trong hai năm tới, sẽ không có ai dám hợp tác với Khải Phong. Một số lượng lớn giám đốc điều hành và nhà thiết kế cấp cao đã xin từ chức. Một mình Khương Thái Vũ cũng không làm nên chuyện gì được.”
Đường Hiếu giải thích với cô, “Không ai dám ngu ngốc đến mức rót vốn vào đó. Có lẽ phong ba bão táp qua, Khải Phong có thể trở lại. Nhưng trong công ty nếu muốn giữ chân nhân tài thì có lẽ sẽ lỗ rất lớn. Khương Tuyết Nhu hiểu rằng Khương Thái Vũ bán Khải Phong vào thời điểm này vẫn có thể kiếm được một khoản. Hơn nữa, ông ta cũng có thể ngăn chặn khoản lỗ kịp thời.
Ông ta có thể lấy tiền và đi đầu tư khác.
“Trong chuyện này em là đại công thần.” Đường Hiếu nâng tách trà lên với cô.
Khương Tuyết Nhu uống cạn ly trà nói: “Anh có thể sắp xếp thêm nhiệm vụ cho em không. Em vừa mới khởi kiện xong, còn nợ rất nhiều phí luật sư phải trả.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!