Chương 1717
Không lâu sau khi cô rời đi, một bóng người bước ra khỏi bóng tối với một bức ảnh
Lương Duy Phong nhìn xuống tấm ảnh trong tay, thấy Khương Tuyết Nhu và Thương Dục Thiên cùng nhau đánh cờ tướng, một người đứng một người ngồi, Thương Dục Thiên khóe miệng nở nụ cười thỏa mãn.
Anh trong lòng cảm thấy chán ghét, nghiến răng nghiến lợi.
Không ngờ Khương Tuyết Nhu lại gặp được Thương Dục Thiên, Thương Dục Thiên lẽ ra phải hận Khương Tuyết Nhu mới đúng, không ngờ lại cùng cô ấy nói chuyện vui vẻ.
Không được.
Anh không thể để hai người họ đi quá gần, nếu không sẽ phá hỏng kế hoạch của anh.
Nhưng những bức ảnh này anh có thể lợi dụng nó.
Ngay khi anh đang suy nghĩ về điều đó, thì đằng sau đột nhiên có tiếng bước chân.
anh ta vội vàng bước tới chỗ khác.
Tống Nguyên bước nhanh tới, lịch sự chào hỏi, nói: “Thương tổng, đã để ngài đợi lâu.”
“Không có gì, cũng vừa vặn là bàn cờ này cũng mới giải ra.” Thương Dục Thiên chống cằm nhìn nhìn bàn cờ.
Tống Nguyên nhìn một cái liền sửng sốt. “Tuyệt, thật tuyệt, không ngờ Thương tổng cũng biết nhiều về cờ tướng Nguyệt Hàn.”
Thương Dục Thiên lãnh đạm cười, không nói có người đã giúp ông giải ra, “Kỳ thật hôm nay tôi tới là vì chuyện của Triệu gia, dù sao đi nữa thì Tống tổng hiện tại đã có được thứ mình muốn, Triệu gia không thể uy hiếp được ông nữa, hãy nể mặt tôi.”
“Ừm, Thương tiên sinh đã mở lời thì tôi đương nhiên cũng đồng ý, nhưng chuyện này rất lớn, nếu không trừng phạt hai người, tôi sẽ không thể cho mọi người một lời giải thích thích đáng.” Tống Nguyên bất đắc dĩ nói.
Thương Dục Thiên nhíu mày, cuối cùng nói: “Trong trường hợp này, cứ cầm lấy hai cái thế chấp Triệu gia mà làm. Dù sao Triệu gia cũng là vì tôi mà đắc tội Hoắc Anh Tuấn cùng Tống gia.”
Nói xong, ông ấy nhìn Tống Nguyên một cái đầy ẩn ý, ”Ngược lại là Tống Gia các người và Hoắc Anh Tuấn rất thân thiết.”
Tống Nguyên nghe vậy cũng hiểu ra được, thân phận của người trước mắt thật sự không thể đắc tội, nếu làm không cẩn thận có thể làm cho Nguyệt Hàn thụt lùi mấy chục năm so với quốc tế. “Thương tiên sinh, tuy rằng tôi không biết giữa ngài và Hoắc Anh Tuấn có ân oán gì, nhưng ngài cũng đã thấy Hoắc Anh Tuấn không phải người bình thường, Triệu gia nằm trong tay anh ta, cũng tương tự có thể có tôi trong đó. Nếu Nguyệt Hàn luôn thay đổi tổng thống, đất nước sẽ hỗn loạn, đừng vì chút ân oán cá nhân đó mà làm ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân trong cả nước.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!