Chương 232: Vương hậu chi tâm
Rất nhanh, lại có mấy vị phu nhân của mấy lão đại gia, xông tới tâng bốc Khương Tuyết Nhu. “Chủ tịch Khương, cô mua cái váy này ở nơi nào vậy, thật là đẹp?” “Cô đeo dây chuyền mới nhất của hãng Tiffany à”
“Mọi người buổi tối tốt lành nha”
Đột nhiên, Tần Gia Như bưng một ly rượu vang, không có ý tốt đi tới: “Ai da, Chủ tịch Khương, không nghĩ tới cô còn có tâm trí rảnh rỗi tới tham gia hội đấu giá nha, không đúng, bây giờ cũng không biết có nên kêu cô là Chủ tịch Khương không?”
“Tân tiểu thư, cô có ý gì?” Một vị phu nhân họ Chu không vui mở miệng.
Tần Gia Như thở dài: “Các người có thể không biết, tôi nghe nói tối hôm qua trong cuộc họp thường niên, chủ tịch Khương đã đánh thiếu gia Hoắc Vân Dương từ Kinh Đô tới”
“Cái gì, không biết Hoắc Vân Dương đó có phải là cậu chủ của nhà họ Hoắc không?”
“Đúng, chính là anh ta.” Tần Gia Như gật đầu: “Tôi nghe bạn nói gương mặt tuấn tú của Hoắc thiếu kia bị chủ tịch Khương đánh đến sưng mặt sưng mũi, Hoắc thiếu gia vô cùng tức giận, chủ tịch Khương, cô cũng xúc động quá rồi, nhà họ Hoắc đó là người chúng ta có thể chọc nổi sao? Hy vọng lần sau còn có thể thấy cô bình an vô sự”
Các vị phu nhân lập tức rùng mình, đồng thời lui về phía sau mấy bước. “Ai nha, chồng tôi gọi tôi tới” “Phu nhân Ngô, đã lâu không gặp nha” Chỉ chốc lát sau, một đám phu nhân kiếm cớ nhanh chóng rời đi khỏi nơi này. Làm trò đùa, đắc tội nhà họ Hoắc, vậy cô gái này định trước chính là một người chết, cũng không cần nịnh hót.
Khương Tuyết Nhu cũng không giải thích, chẳng qua là cau mày hướng ánh mắt nhìn Tần Gia Như, cô ta không phải là cùng chơi với Khương Kiều Nhân chứ đúng không? Làm sao đến bây giờ Khương Kiều Nhân vẫn chưa nói cho cô ta chân tướng sự việc?
“Cứ đắc ý đi, không ngờ vị trí chủ tịch còn ngồi chưa nóng thì phải té xuống rồi nhỉ?” Tần Gia Như cười rất đắc ý, cô quay đầu nhìn về phía Hoắc Anh Tuấn điển trai bên cạnh: ” Luật sư Hoắc, tôi khuyên anh thừa dịp còn sớm cách xa cô ta ra một chút, chớ để bị cô ta làm liên lụy”
Hoắc Anh Tuấn lãnh đạm nhướn mày.
Tần Gia Như cho là anh hứng thú, liền vội vàng nói: “Nhà họ Tần chúng ta có một người quen là thư kí đắc lực của Hoắc Vân Dương, chỉ cần đến lúc đó anh đi cầu tôi, tôi khẳng định giúp anh”
Khương Tuyết Nhu khó hiểu buồn cười, Hoắc Vân Dương vô cùng sợ Hoắc Anh Tuấn, chỉ một chức thư kí nho nhỏ Hoắc Anh Tuấn làm gì coi ra gì.
“Anh Tuấn, đừng để ý tới cô ta, chúng ta đi kiếm chỗ ngồi. Cô kéo Hoắc Anh Tuấn đi về phía trước, bây giờ vẫn là tạm thời không nói cho Tần Gia Như biết sự thật.
Tần Gia Như hướng về phía bóng lưng hai người cười lạnh một tiếng, bây giờ các người cứ việc hống hách đi, sau này các người sẽ phải khóc.
Sau khi hai người ngồi xuống, Hoắc Anh Tuấn nghiền ngẫm nhìn cô gái nhỏ bên cạnh một cái: “Mới vừa rồi tại sao không giải thích, có phải liên quan đến kịch hay mà em nói?”
“Anh Tuấn, anh thật hiểu tôi.” Khương Tuyết Nhu cười hì hì.
Hoắc Anh Tuấn phát hiện từ sau khi cô làm chủ tịch, cũng càng ngày càng sẽ làm chuyện xấu, nhưng mà nói cũng tốt, không xấu xa hiểm ác một chút, tương lai làm sao có thể thành vợ anh được?
Rất nhanh, hội đầu giả bắt đầu. Tối nay đấu giá thật ra thì chủ yếu là để làm hoạt động từ thiện, Khương Tuyết Nhu cũng cầm bảng mua hai bức họa, giá trị cũng chỉ có mấy triệu.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!