Chương 336: Cậu hai Hoắc của Hoắc thị gặp tai nạn ở Pháp
Khi vừa dứt lời, điện thoại của anh đã đổ chuông. Anh lấy điện thoại ra nhìn, Khương Tuyết Nhu nhìn thấy chữ “bà”. Hoắc Anh Tuấn cầm điện thoại đi ra bên ngoài: “Bà, có chuyện gì ạ?”
“Không có chuyện gì thì không được gọi sao, cháu một ngày từ sáng tới tối bận làm cái gì mà mấy ngày nay không về nhà cũ, mẹ cháu về rồi, tối nay cháu về trang viên ngủ đi”.
Hoắc Anh Tuấn liếc nhìn vào cửa phòng ngủ, từ chối: “Cháu có việc bận rồi ạ”.
“Công ty có cuộc họp cháu không rảnh, Minh Ngọc tìm cháu hẹn gặp cháu không rảnh, cháu rốt cuộc bận mải làm cái gì vậy?
Bà ngoại Hoắc tức giận nói: “Cháu nhất định phải về. Một nhà đông đủ cùng nhau ăn cơm”
Hoắc Anh Tuấn cười lạnh: “Là một nhà đông đủ ăn cơm, hay là muốn ép cháu đưa Hoắc Phong Lang trở về?”
Bà ngoại Hoắc giọng điệu than thở: “Anh Tuấn à, mấy năm nay là bà và ông cháu ép bức mới không để cho mẹ cháu quản chuyện công ty. Sau khi thấy cháu và Hoắc Phong Lang tranh cãi ở công ty, ai cũng đều biết Hoắc Phong Lang không phải là đối thủ của cháu. Bà và ông đều đang giúp cháu. Nếu chọc tức Hoắc Nhã Lam quay về công ty rồi, vậy thì cháu sau này sẽ không được ung dung thoải mái như thế đâu.”
Hoắc Anh Tuấn cười lạnh: “Được, cháu để anh ta trở về” “Vậy thì tốt rồi.” Bà ngoại Hoắc nhẹ nhõm hài lòng, “Khi nào trở về cùng bà ăn cơm”
“Tạm thời chưa có thời gian rảnh”
Bà ngoại Hoắc nghiệm giọng nói: “Bây giờ đến ăn cơm cùng bà cũng không nguyện ý, cháu có phải đang ở bên ngoài cùng với phụ nữ, cháu đừng làm như bà già rồi hồ đồ, bà nghe nói cháu từng đưa phụ nữ vào khách sạn. quốc tế Phong Lôi qua đêm”.
Hoắc Anh Tuấn cười nhạt, khẳng định chắc là Minh Ngọc nói cho bà, người ở bên cạnh anh đều biết giữ mồm giữ miệng: “Không phải đàn ông thường thế sao?”
“Cháu không phải đã có Minh Ngọc rồi sao? “Cháu đối với cô ấy không có hứng thú gì, cháu tắt máy đây” Hoắc Anh Tuấn kết thúc cuộc gọi.
Buổi sáng ngày thứ hai, lúc Khương Tuyết Nhu xuống lầu, trong biệt thự có một dì mới đến, bất ngờ người đó chính là dì Tần mà cô đã gặp ở Hoắc gia lần trước.
Dì Tần điềm đạm cười nói với cô: “Là cậu chủ đưa tôi từ nhà cũ đến chăm sóc cho cô.”
“cảm ơn dì Tần” Khương Tuyết Nhu có chút xấu hổ và lúng túng, dù sao dì Tần cũng biết thân phận của cô, trong lòng co thể coi thường cô.
Dì Tần nhìn ra được suy nghĩ trong đầu cô, rất tự nhiên nói: “Cậu chủ cũng có thể coi là tôi chăm sóc lớn lên. Tôi là người mà cậu ấy tin tưởng nhất trong nhà cũ. Cậu ấy đưa tôi đến chăm sóc cho cô, có thể thấy được cậu ấy rất coi trọng cô.”
Khương Tuyết Nhu cười khổ một mình, cô chẳng qua chỉ là là một cô nhân tình nhỏ ở trong bóng tối.
Ngay sau đó, Hoắc Anh Tuấn cũng thay quần áo đi ra, hai người cùng nhau ngồi ăn sáng. Bữa sáng của dì Tần rất ngon, Khương Tuyết Nhu rất thích những món này, nhưng Hoắc Anh Tuấn lại ăn rất ít.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!