Chương 543: An táng vợ chồng Nhạc Hoàng Bách
“Xin lỗi, tôi không có tâm tình đi dạo phố, còn có một chuyện nữa tôi thật lòng hy vọng anh không nên làm luôn là giúp Nhạc Hạ Thụ, tôi không quan tâm trước kia cô ta ở trong lòng anh là cô gái thuần khiết thiện lương biết bao nhiêu, nhưng cô ta mất tích mấy năm, anh biết cô ta đã chuyện gì xảy ra, cô ta vẫn là cô ta ngày xưa được hay không?”
Khương Tuyết Nhu hất tay anh ra cũng không quay đầu lại đi.
Hoắc Anh Tuấn sắc mặt trầm xuống xoa xoa huyệt thái dương.
Thẳng thắn mà nói, hôm nay Nhạc Hạ Thu cũng để cho anh có chút thất vọng với cảm giác xa lạ.
Nếu không phải Khương Tuyết Nhu có thu âm, anh có thể thật sẽ hiểu lầm.
Lúc này tỉnh táo cấn thận suy nghĩ lại một chút, mỗi lần Nhạc Hạ Thu đối mặt đụng chạm với Khương Tuyết Nhu, anh thật giống như luôn làm theo bản năng nghiêng về Nhạc Hạ Thu một chút.
Tại sao lại như vậy.
Khương Tuyết Nhu đã là vợ mình.
Anh hẳn nên tin tưởng vợ mới đúng.
Nhìn dáng vẻ này, sau này thật muốn cách xa Nhạc Hạ Thu ra một chút.
Sáng sớm hôm sau.
Sau khi ăn điểm tâm, Khương Tuyết Nhu đổi một bộ váy đầm dài màu đen từ trong phòng thay đồ đi ra.
Hoắc Anh Tuấn cả người tây trang màu đen đứng ở cửa, hiển nhiên là chờ đợi đã lâu: “Không phải là em muốn đi tham gia tang lễ của Nhạc Hoàng Bách hay sao, anh đưa em đi.”
Ánh mắt Khương Tuyết Nhu lạnh như băng quét qua, Hoắc Anh Tuấn trong lòng âm thầm kêu khổ, nhưng không thể làm gì khác hơn là giả bộ cười nói: “Anh không phải là vì đi nhìn Nhạc Hạ Thu, anh chỉ là sợ em bị người khác khi dễ.”
Cuối cùng cũng nghe được anh nói một câu tiếng người”Khương Tuyết Nhu âm dương quái khí tố khổ.
Hoắc Anh Tuấn: “.. “
Anh lúc nào là không phải nói tiếng người.
Thôi đi, để trong lòng vợ thoải mái một chút bị chửi mấy câu cũng chỉ nhịn một chút đi.
“Đi thôi, tôi cảm thấy anh cần đến trước mặt bác Nhạc nói lời xin lỗi”
Khương Tuyết Nhu nhẹ nhàng thở ra một hơi, cũng không muốn cùng anh náo loạn, cũng không trách anh đần, dẫu sao anh với Nhạc Hạ Thu là thanh mai trúc mã là người yêu, mà cô ta với anh đã xa cách hơn gần một năm, hơn nữa Nhạc Hạ Thu là người giảo hoạt, cô chỉ có thể từ từ vạch trần bộ mặt thật sự của Nhạc Hạ Thu.
“Anh, nói xin lỗi?”Hoắc Anh Tuấn sững sốt một chút.
“Chẳng lẽ không phải sao, nếu không phải anh, Nhạc Trạch Đàm sớm ngồi tù, làm sao có thể có cơ hội lắc lư ở trước mặt bác Nhạc, còn đem người ta làm cho tức chết.”
Hoắc Anh Tuấn: “Anh.”
Được rồi, như vậy nói anh là hẳn phải nói lời xin lỗi, buồn rầu.
Sau khi đến nhà mai táng.
Khương Tuyết Nhu đi vào chia buồn, Nhạc Trạch Đàm và Nhạc Hạ Thu mặc quần áo màu đen quỳ xuống trước quan tài trước đốt tiền giấy.
Nhạc Hạ Thu hốc mắt sưng đỏ, đáy mắt còn ngấn nước mắt, cô ta ngửa đầu nhìn Hoắc Anh Tuấn: “Anh Tuấn, thiếu phu nhân, các người tới đi”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!