Chương 550: Cuộc sống hằng ngày của Hoắc Anh Tuấn
Ngược lại, không có cô điện thoại với tin nhắn thì Hoắc Anh Tuấn ngược lại rất không có thói quen.
Trước đó vài ngày, bởi vì nguyên nhân là Nhạc Hạ Thu, Khương Tuyết Nhu đối với anh lúc nào cũng truy hỏi hành tung rất nhiều, hôm nay trên căn bản là không nghe thấy cô hỏi nữa, nếu như anh không gọi điện thoại, cô tuyệt đối sẽ không gọi điện thoại lại cho anh.
Anh gửi tin nhắn qua cho cô, cô cũng là đơn giản trả lời lại hai chữ.
Thậm chí Nhạc Hạ Thu đến chữa bệnh cho anh, cô cũng không xuất hiện bên cạnh nữa.
Buổi tối cùng đám người Tống Dung Đức bọn họ gặp đi chơi, cô đừng nói đòi đi theo, thậm chí ngay cả hỏi cũng sẽ không hỏi.
Anh thật đã hiểu câu nói trong miệng cô bốn chữ “Không có ý kiến” chân chính có nghĩa là gì.
Loại cảm giác này khiến cho anh rất không thoải mái.
Thậm chí ngay cả thời điểm đang ở công ty cũng liên tục mất tinh thần nhìn về phía Ngôn Minh Hạo.
Ngôn Minh Hạo bị anh nhìn không giải thích được: “Cậu cả, anh có chuyện gì không?”
Hoắc Anh Tuấn nhấp miếng cà phê, giống như tùy ý hỏi: “Ngày hôm qua tôi đi xã giao đến quá muộn không trở về, thiếu phu nhân hôm nay có liên lạc với cậu không?”
Trước kia anh nếu là một đêm không trở về biệt thự, đến điện thoại của Ngôn Minh Hạo cũng sẽ bị cô gọi đến cháy máy.
Đêm qua anh cố ý không có nói cho cô biết, cô bây giờ nhất định lại bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Ngôn Minh Hạo sững sốt một chút: “Không có.”
Hoắc Anh Tuấn: “..”
Anh phiền não kéo kéo cà vạt: “Còn bà ngoại tôi, Kiều Vỹ, còn cả dì Tân nữa chứ?”
Anh khẳng định nói xa nói gần cũng sẽ gọi điện thoại cho người khác thám thính tình hình.
“Cũng không có.”
nhân nói thiếu phu nhân đang mang thai, vận may lớn, lần trước còn khiến cho bà ấy thắng mấy triệu”
“Bà ngoại thật là hồ đồ, tôi đi đem cô ấy trở về.”
Hoắc Anh Tuấn đứng dậy, điện thoại di động bỗng nhiên vang lên, Tống Dung Đức gọi điện thoại cho anh.
“Lão Hoắc, buổi tối tới tập trung chơi một chút không?”
“Ba ngày tụ tập hai ngày, cậu không phiền sao?” Hoắc Anh Tuấn một câu nói khiến Tống Dung Đức nghẹn họng không nói.
“Không phải, hôm nay Hạ Văn Trì tới”
… Để nói sau.”
Hoắc Anh Tuấn cắt đứt lời anh ta.
Ra lệnh cho tài xế đưa anh đi đến nhà họ Lục.
Trong biệt thự nhà họ Lục.
Cũng là một đám lão phu nhân lớn tuổi cùng với mấy.
người đàn bà trung niên tụ lại thành một khối.
Trên cỏ, bày ra hai bàn mạt chược.
Trong đó Hoắc lão phu nhân được coi là lớn tuổi nhất, nhưng mà cái này cũng không ảnh hưởng đến bà có một tấm lòng yêu đánh mạt chược được.
Khương Tuyết Nhu coi như là nhỏ tuổi nhất, cô ấy cùng đám phu nhân nhà giàu có này đánh hai lần bài, cũng trở nên thuàn thục mấy phần.
Chẳng qua là hôm nay trên bàn mạt chược thì cô đang đánh những phu nhân mà người đối diện là Sở phu nhân, cũng chính là mẹ của Sở Văn Khiêm.
Sở phu nhân sau khi thua hai cây, âm dương quái khí nói: “Tuyết Nhu à, không phải là bà nói con, dạo này không thấy chồng con đến chăm sóc con, hẳn là người đàn ông không tốt”
Khương Tuyết Nhu cười cười không nói Sở phu nhân lộ ra một bộ dáng “Bà là vì tốt cho con”
“Bà nghe Văn Khiêm nhà chúng ta nói, gần đây thường xuyên ở quán rượu, thấy đám người Cậu cả Hoắc cùng với cô gái nhà họ Nhạc kia thường xuyên tụ tập.”
Một bên một vị phu nhân kinh ngạc nói: “Không biết cái người đó có phải là Nhạc Hạ Thu không”